Hồ Sơ Những Vụ Án Đặc Biệt Của Dạ Bất Ngữ

CHƯƠNG 8: XÁC CHẾT EM BÉ (1)


4 ngày

trướctiếp

 
Tôi nhớ có một danh nhân đã từng nói rằng trên đời không có bí ẩn gì mãi mãi là bí ẩn, phụ thuộc vào cách bạn nhìn nhận nó. Có lẽ đáp án đang nằm ở nơi mà chỉ cần bạn duỗi tay một cái là đã có thể chạm tới. 
Đó giờ câu nói trên vẫn luôn là châm ngôn của tôi, nhưng sau khi chơi trò cầu cơ cùng Tuyết Doanh, Trương Văn, Gấu Chó và Vịt thì tôi bắt đầu hoài nghi độ đáng tin của những lời này. 
Càng ngày càng có nhiều chuyện kỳ quái không thể giải thích được xảy ra xung quanh chúng tôi. Vịt mất tích, mà tiếng trẻ con khóc gần đình rất nhiều năm rồi chưa từng nghe thấy lại vang lên thảm thiết hằng đêm. Tiếng khóc vang vọng khắp hành lang ký túc xá, văng vẳng trong phòng, làm cho mọi người hoảng sợ, thậm chí đã có người không chịu nổi chuẩn bị dọn ra khỏi ký túc xá.
Đương nhiên mỗi lần nghe thấy tiếng trẻ con khóc vào lúc đêm khuya, tôi cũng sẽ thấy sợ hãi. Sợ thì sợ thật, nhưng có một chuyện tôi nhất định phải làm. 
11 giờ khuya, tôi cẩn thận trốn quản lý ký túc xá rồi lén lút chuồn ra khỏi ký túc xá. Tuyết Doanh đã chờ tôi ở chỗ ngã rẽ từ trước. 
- Muộn vậy còn hẹn mình ra đây làm gì? - Trên mặt cô ấy đầy vẻ mong đợi, không biết đang suy nghĩ gì trong đầu.
Tôi quan sát xung quanh rồi nhỏ giọng nói:
- Cậu còn nhớ chuyện mà cậu học sinh lớp 6 Lữ Doanh từng kể không? Sau khi nó và Vịt đi tìm thi thể đứa trẻ, sang sáng hôm sau nó lại đến rừng long não lần nữa, nhìn thấy trên cây long não mà họ từng đào bới hình như thật sự có một cái túi màu xanh da trời, tôi muốn làm rõ xem lời nó nói có đúng hay không! 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp