Từ xưa đến nay, cửa luôn được coi là một tấm lá chắn dùng để ngăn chặn tà ma và những điều xui xẻo. 
Vào thời tiền sử, sau khi loài người rời khỏi hang đá để đi đến vùng đồng bằng, họ học được cách xây nhà, để bảo vệ bản thân và tách mình khỏi những loại động vật nguy hiểm nên họ đã phát minh ra cánh cửa. Tuy nhiên tôi không biết từ khi nào mà cánh cửa trở thành thứ ngăn cách con người với nhau, ngăn cách nỗi sợ bóng tối, ngăn cách thị phi và phải trái trắng đen. Sau hàng vạn năm tiếp nối và phát triển nền văn minh, có thể nói rằng loài người đã hình thành một nỗi khiếp sợ và kính trọng đối với cánh cửa. 
Đặt giường ở vị trí mà khi ngủ chân hướng về phía cửa là điều cực kỳ tối kỵ trong phong thủy học. Không biết bạn đã từng ngủ như vậy chưa, đêm trước khi đến trấn Hắc Sơn tôi có thử rồi. Cả đêm hôm đó tôi ngủ không ngon chút nào, tôi cứ cảm thấy lòng bàn chân lạnh toát, bất kể tôi đã đắp thêm một chiếc chăn bông dày, hay thậm chí là xỏ vào tận mấy đôi bít tất thì tôi vẫn thấy chân mình rất lạnh. 
Không phải lạnh bình thường đâu, là cái lạnh thấu xương và đóng băng cả linh hồn. Thật sự không thể hiểu nổi sao Lý Thứ Nhân và Trương Tú Văn lại muốn ngủ như vậy, lẽ nào có ý nghĩa đặc biệt gì? 
Tôi đến trấn Hắc Sơn là lúc đã hơn 4 giờ chiều. Trấn này thật sự không xa thị trấn mà tôi đang sống, nhưng tôi hoàn toàn không ngờ nơi này vừa biệt lập vừa khép kín với thế giới. 
Xe buýt công cộng chỉ chạy đến trạm nằm cách trấn hơn 20 cây số là đổi tuyến đường, tôi đành phải xuống xe một mình. Cũng coi như số tôi may, đi tới nửa đường thì bắt được một chiếc xe bò. Chứ không bắt tôi đi quãng đường núi xa như vậy, sợ rằng mới đi được nửa đường là trời tối thui lui rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play