- Sao cậu lại theo tới đây? - Trên chuyến xe trở về Seattle, tôi nghiêng đầu hỏi Annie ngồi bên cạnh tôi.
Sao đêm hôm đó, cả đám bọn tôi tiếp tục lãng phí 3 ngày cho những chuyện mà đến cả kể lại nó tôi cũng lười kể trước khi chính thức lái xe về nhà. Tuy nhiên có một số chuyện trong đó tôi nghĩ rằng tôi không thể không đề cập một chút.
Thứ nhất, người dọn dẹp phòng của chị Tiểu Khiết không phải ai khác mà Đúng là chị Tiểu Khiết. Không ngờ tôi lại phải xác nhận cái ý tưởng mà tôi đã ép nó xuống tầng dưới cùng trong tâm thức. Nhưng mà, sao chị ấy không dùng trạng thái linh hồn ra gặp mặt tôi nhỉ?
Theo lời Annie, trên người tôi có một loại mùi khiến các linh hồn khó có thể tiếp cận được (đương nhiên là loại mà con người không thể ngửi được). Mà vừa khéo Annie có cơ địa của người trung gian (linh môi), vì vậy chị Tiểu Khiết mới năn nỉ được nhập vào người Annie để gặp mặt tôi một lần. Haiz, tóm lại cả người lẫn ma đều do cô ấy nói chứ tôi thật sự không tin tưởng lắm.
Thứ hai, hoá ra Dao Gia cũng biết Annie. Dao Gia nói hồi còn ở Vancouver, hai nhà đúng là hàng xóm rất tốt của nhau. Bà của Annie từng là một linh môi rất có tiếng trong vùng (dân gian còn hay gọi là bà cốt), mà cơ địa của Annie còn vượt trội hơn bà của cô ấy, chẳng qua là chưa đủ kinh nghiệm mà thôi (hay nói cách khác là bà cốt nửa mùa), tuy nhiên từ sau khi cả nhà dọn đến Seattle đã rất ít liên lạc.
Nghĩ đến đây, tôi không khỏi buồn cười. Thử nghĩ mà xem, một người Trung Quốc da vàng trong một căn phòng nhỏ u ám, mặc bộ quần áo vu sư sẫm màu, ngồi trước một quả cầu thủy tinh to đùng… chẳng phải rất buồn cười sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT