Trong cỗ quan tài được khiêng trở về đúng là thi hài của Yumi. Renyi lẳng lặng đứng trước bàn thờ em gái, chỉ đứng như vậy từ chiều cho đến khi màn đêm buông xuống.
- Ăn chút gì đi? - Tôi đi đến cạnh cô ấy.
Cô ấy lắc đầu, không nói gì và thậm chí cũng chẳng buồn ngó tôi lấy một cái. Tôi thở dài định tránh đi, lại bị cô ấy níu lại.
- Đi dạo với tôi một lúc được không?
Nói xong, cô ấy đi thẳng về phía vườn hoa.
- Đây là vườn hoa Yumi thích nhất, hồi bé con bé thường hay bện vòng hoa cho tôi đội, mặc dù tôi không thể biểu lộ cảm xúc, nhưng tôi rất vui. Thật sự rất vui!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT