Sau Khi Xuyên Thành Chàng Vợ Của Boss Phản Diện, Tôi Nổi Tiếng Ở Show Thiếu Nhi

Chương 2


1 tuần

trướctiếp

Cô ấy hơi chút hoài nghi nhìn Nguyễn Tích, chàng trai này cao ráo tuấn tú, lông mi mặc dù không quá dài nhưng đôi mắt đen láy sáng ngời, cực kỳ trong trẻo, thực sự rất đẹp.

“Anh có gì để chứng minh không?”

Nguyễn Tích không bỏ qua sự nghi ngờ và dò xét trong mắt y tá, nhưng cậu đúng là không có cách nào chứng minh.

Đang lúc Nguyễn Tích do dự có nên gọi điện hỏi Giản Chính Hoa không thì một vệ sĩ mặc đồ đen đi lại đây.

“Xin hỏi là cậu Nguyễn Tích đúng không?” Vệ sĩ nhìn Nguyễn Tích hỏi.

Nguyễn Tích gật đầu: “Là tôi.”

Vệ sĩ: “Chào cậu, tôi là người ngài Giản sắp xếp đến đón cậu.”

Không ngờ chú hai Giản này sắp xếp ổn thỏa phết, Nguyễn Tích cong khóe môi: “Đi thôi.”

Nguyễn Tích cùng vệ sĩ rời đi, để lại y tá sững sờ.

Trời má! Nguyễn Tích sao?

Thấy người đã đi xa, cô ấy vội vàng lấy điện thoại tra Baidu, điện thoại lập tức hiện lên một tên yêu nghiệt trang điểm đậm lè, y tá hoảng sợ nhanh chóng gạt phăng đi hình ảnh đó, thiếu chút nữa mắt mù thật rồi.
Vừa nãy là Nguyễn Tích thật sao? Sao khác ảnh trên mạng vậy!

Nguyễn Tích và vệ sĩ đến cửa phòng bệnh.

Vệ sĩ mở cửa, nhỏ giọng nói: “Ngài Giản có việc gấp phải đến công ty, cậu vào trong chờ ngài ấy là được.”

Nguyễn Tích không nói chỉ, đi vào trong phòng bệnh.

Phòng bệnh VIP của bệnh viện Thanh Sơn giống như căn hộ thu nhỏ đầy đủ tiện nghi. Vừa vào cửa là phòng vệ sinh ở bên tay phải, phía trước là khu vực phòng khách, sâu trong cùng mới là giường bệnh.

Bên trong phòng bệnh rất yên tĩnh, chỉ nghe âm thanh “tít tít”.

Nguyễn Tích bước vào, nhìn thấy người nằm trên giường. Đây hẳn là Giản Tễ - boss phản diện trong tương lai! Nghe bảo Giản Tễ có vẻ ngoài hung thần ác sát, tính khí thất thường, không hề có lòng bao dung.

Cuộc sống của Giản Tễ cũng rất đau thương, vừa mới tốt nghiệp cấp ba thì ba mẹ đột ngột qua đời, để lại hắn và anh trai đang học đại học đối mặt với đám thân thích như hổ rình mồi, kết quả hai năm sau anh trai anh cũng qua đời ngoài ý muốn. 

Tốt lắm, vừa có cuộc đời thê thảm, lại thêm tính cách bá tổng, đúng là nhân viên dự bị điển hình cho vị trí nhân vật phản diện. Nguyễn Tích âm thầm lên kế hoạch trong đầu, trước khi nhân vật phản diện tỉnh lại cậu phải ôm đùi hắn, cậu không muốn bị Giản Tễ tra tấn đến chết đâu.

Nghĩ vậy, Nguyễn Tích đi lại giường bệnh, nhìn thấy một người anh khí ngời ngời thì không khỏi ngây người. Người nằm trên giường nhắm chặt mắt, hàng mi vừa dài vừa dày, môi mỏng khẽ mím khiến người khác không khỏi suy nghĩ vẩn vơ. 

Nguyễn Tích là một nhan cẩu* chính hiệu, nhìn khí chất của Giản Tễ, cậu thật sự không hiểu nguyên chủ sao có thể độc ác ra tay lừa dối mỹ nam vạn người mê này được?

*Người cuồng nhan sắc

Nhìn nhìn, Nguyễn Tích lại càng muốn sờ thử một cái, dù sao người ta đang hôn mê, cậu muốn làm gì thì làm phải không! Nghĩ như vậy, Nguyễn Tích duỗi ma trảo ra sờ khuôn mặt Giản Tễ, tay truyền tới xúc cảm, làn da mịn màng mềm mại, Nguyễn Tích nhịn không được nhéo nhéo.

Đáng tiếc, đẹp trai như vậy lại sống thực vật, nhưng may chỉ là tạm thời.

Đúng lúc Nguyễn Tích đang bày Giản Tễ tạo những biểu cảm kỳ quái thì cửa đột nhiên bị người nào đó mở ra, Nguyễn Tích nhanh chóng thu hồi bàn tay tà ác của mình lại, ngồi ngay ngắn trên mép giường. Vì quá căng thẳng Nguyễn Tích không chú ý tới lông mi Giản Tễ hơi run lên.

Theo tiếng bước chân “bộp bộp”, một cậu bé xuất hiện trước mặt Nguyễn Tích. Cậu bé có mái tóc đen, làn da trắng, ngũ quan lanh lợi, đôi mắt long lanh. Cậu bé mặc áo sơ mi trắng ngắn tay, phía dưới phối với quần short đen, sau lưng đep chiếc cặp nhỏ, trong tay ôm một con thú nhồi bông, lúc này đôi mắt long lanh kia rụt rè nhìn Nguyễn Tích.

Ngay cả đôi chân bụ bẫm của cậu bé cũng không khỏi lùi lại hai bước.

“Chú… Chú, chú xấu xa*! Sao chú… chú lại…” Giọng nói non nớt của cậu bé lắp bắp vì sợ hãi Nguyễn Tích.

*Tiếng lóng, đồng nghĩa với từ chú nhưng dùng với ý xấu nên mình chuyển thành như vậy

Không ngờ đứa nhỏ này nói chuyện khó chịu vậy, nhưng Nguyễn Tích vẫn lập tức nhận ra thân phận đứa nhỏ trước mặt này.

Đây không phải là con trai của Giản Tễ-Giản Bạch sao! Vẻ ngoài đáng yêu thế này khiến Nguyễn Tích bộc phát thú tính, chịu không nổi ôm cậu bé vào lòng nâng lên nâng xuống. Người cậu bé còn lưu hương sữa khiến Nguyễn Tích như nghiện.

Hành động của Nguyễn Tích khiến cậu bé sợ hãi, vươn tay đẩy cậu ra, nhưng bộ dáng mềm mềm yếu ớt thế này còn đáng yêu hơn. Cậu bé bị bắt dựa vào lòng Nguyễn Tích, đôi mắt to đen láy rưng rưng nước mắt, nức nở nói: “Chú xấu xa! Hức… Hức cháu sẽ nghe lời, đừng đánh mà!”

Vừa nói vừa rơi nước mắt.

Nguyễn Tích nhìn cậu bé nước mắt đầm đìa thì không khỏi đau lòng, nguyên chủ đúng là súc sinh! Đứa bé đáng yêu mềm mại thế này mà vẫn ra tay được! Cậu nhéo cái má phúng phính của cậu bé, nhẹ nhàng nói: “Đừng sợ, chú sẽ không đánh cháu.”

Tất nhiên cậu bé không tin, ánh mắt tràn đầy kháng cự. Nguyễn Tích thở dài trong lòng một hơi, nhìn thằng bé tổn thương cỡ này, xem ra trong thời gian ngắn thằng bé sẽ không gần gũi với cậu.

Kể từ khi Giản Tễ bị tai nạn, Giản Chính Hoa chỉ một lòng nghĩ đến việc chiếm đoạt tài sản của Giản Tễ, tất nhiên không ngó ngàng gì đến đứa cháu trai ba tuổi rưỡi này, thằng bé chỉ có thể sống với nguyên chủ.

Trên danh nghĩa nguyên chủ là ba dượng của thằng bé, nhưng thực tế cậu ta lại đánh mắng thằng bé, coi thằng bé là rắc rối, còn coi thằng bé như bao xả giận. Lúc này Nguyễn Tích vẫn có thể nhìn thấy những vết thương xanh xanh tím tím trên người thằng bé.

Sau này thằng bé thừa dịp nguyên chủ uống rượu, một mình lén chạy đến bệnh viện tìm ba nó đang hôn mê trên giường. Nguyên chủ không thấy thằng bé cũng không đi tìm, để nó tự sinh tự diệt, còn nghĩ thà chết thì tốt hơn. 

Nguyễn Tích nhìn chiếc cặp sách sau lưng thằng bé, thật không thể tưởng tượng được, một mình nó chạy đi chạy lại giữa trường học và bệnh viện trong khoản thời gian này như thế nào. Có thể do Nguyễn Tích ôm quá lâu, cậu bé bắt đầu vùng vẫy, Nguyễn Tích không chú ý nên đã để cậu bé chạy thoát.

Cậu bé vọt đến đầu bên kia giường bệnh, cảnh giác nhìn Nguyễn Tích. Cậu bé chỉ cao hơn giường bệnh một chút, vừa đúng lộ ra đôi mắt, đôi mắt đen láy trừng mắt như ông cụ non nhìn chằm chằm Nguyễn Tích.

Đừng thấy nó nhỏ mà khinh thường, nó nhớ kỹ tất cả, người này khinh thường nó, đánh nó, đau lắm, phải cách xa xa mới được. Cậu bé không biết rằng cậu bé dễ thương đến thế nào!

Nguyễn Tích cưỡng lại sự thôi thúc muốn ôm thằng bé vào lòng lần nữa, cậu phải từ từ thôi, không thể khiến thằng bé chạy mất. Hai người bắt đầu bật chế độ mắt to trừng mắt nhỏ cho đến khi cánh cửa phòng bệnh được mở ra.

Người tới không ai khác là Giản Chính Hoa, người vừa rồi vắng mặt.

Đây coi như là lần đầu tiên Nguyễn Tích gặp hắn ta, hắn ta mặc Đường phục màu đen, góc áo điểm xuyết hoa văn tơ vàng, tay phải đeo một chuỗi hạt màu nâu, khuôn mặt vuông vức, dáng vẻ cường tráng, đôi mắt hung tợn. Chỉ cần nhìn qua là có thể biết đối phương là kẻ xấu xa, hung ác.

Cậu bé vừa nghe tiếng mở cửa thì lập tức chui xuống dưới gầm giường, thân hình nhỏ nhắn cuộn tròn, ôm chặt con thú bông vào lòng. Không nhìn thấy không nhìn thấy! Không thể bị người khác phát hiện! Không thể bị đuổi đi, muốn ở cùng với ba cơ!

Nguyễn Tích ở vị trí này có thể nhìn thấy dáng vẻ sợ hãi của nhóc con, cậu nhíu mày, nghiêng người để che cậu bé đi. Cậu cũng không thích tên chú hai này, nhóc con trốn cũng tốt.

Nguyễn Tích nhếch khóe môi, ý cười chưa đến tầm mắt: “Chú hai.”

Giản Chính Hoa không phát hiện ra cậu nhóc đang trốn, hắn ta nheo mắt nhìn từ trên xuống dưới đánh giá Nguyễn Tích, thái độ tốt nói: “Ồ, hôm nay ăn mặc giống con người rồi đó.”

Giọng điệu Giản Chính Hoa đầy mỉa mai, vốn dĩ hắn ta nhìn trúng Nguyễn Tích vì cậu không có đầu óc, dễ khống chế, chỉ cần cho tiền thì chuyện gì cũng làm được. Chỉ là không ngờ người này lòng tham không đáy, tiêu sài vô độ, năm lần bảy lượt muốn uy hϊếp hắn ta. 

Nghĩ đến đây, sự khinh miệt trong mắt Giản Chính Hoa càng lộ rõ không chút che giấu, nhưng dù sao chỉ là tên hề, chờ việc này kết thúc thì cũng kết màn thôi!

 

Hết chương 2.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp