Triều Lạc nhét đường vào miệng muội muội, đau lòng hỏi: “Nương, muội muội còn phải uống thuốc này bao lâu? Con thấy muội muội có thể chạy có thể nhảy, thân thể không phải rất tốt sao?”
“Thuốc?”
Trác Na vỗ đùi đứng dậy.
“Suýt nữa quên mất!”
Bãi cỏ mùa đông cách xa thành chính, thuốc nữ nhi còn mấy thang nữa là uống hết. Đến lúc đó lại đi vào thành bốc thì rất phiền phức, hơn nữa trời vào lạnh tuyết sẽ rơi càng nhiều, đặc biệt không tiện xuất hành, có lúc căn bản là đi không được.
Vẫn phải nhân dịp bây giờ còn chưa đi phải đi bốc vài thang thuốc.
Nghĩ tới đây nàng cũng không ngồi yên nữa, lập tức đi ra ngoài tìm Mã Tây mượn ngựa, dặn dò trượng phu nhất định phải bớt chút thời gian đi ra.
Cáp Nhật Hồ cũng muốn mang con gái đi, nhưng chuyện cần làm thực sự quá nhiều, ba ngày đầu liên tiếp đều không thể bớt chút thời gian tới.
Không trông cậy nổi chồng, Trác Na liền liên lạc mới một vài người quen trong tộc, hẹn sẵn buổi sáng ngày thứ hai cũng nhau vào thành.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play