Ô Cát Lực đến sớm hơn hắn, bọt mép còn vương ở khóe miệng, vừa nhìn đã muốn bốc hỏa. Cũng đúng, chuyện này ai mà không vội vàng.
“Mãn Đạt bọn họ ngươi đã đi thông báo chưa?”
“Đều thông báo, chắc cũng sắp tới rồi!”
Ô Cát Lực một bên trả lời, một bên nhìn bên ngoài lều, lòng như lửa đốt. Hắn là người nóng tính, biết tên khốn Ô Nhật Đồ kia chiếm lấy bãi cỏ nhà mình thì rất tức giận hận không thể dẫn người qua đánh một trận.
Nhưng hiện nay đã quy thuận Tân triều, phải tuân thủ quy tắc của Tân triều, đánh nhau cũng không thể đánh được, hắn chỉ muốn nhanh chóng dẫn người đi tìm bãi cỏ qua mùa đông.
Rất nhanh, bên ngoài lều liên tục vang lên hàng loạt tiếng vó ngựa, những lão già của tộc Mạnh Hòa cũng đến.
Mãn Đạt và Cáp Nhật Hồ bằng tuổi, cũng là hảo huynh đệ cùng nhau lớn lên, sớm đã cùng nhau sánh vai tác chiến bảo vệ gia tộc, năm ngoái vì bị bệnh nên mới lui về, chuyên tâm dạy dỗ thanh niên trong tộc.
Năm đó bãi cỏ đông trong tộc cũng là do hắn cùng một đám huynh đệ tìm được sau đó quyết định, Cáp Nhật Hồ không giỏi ở phương diện này, nên chỉ có thể lại làm phiền hắn. Trong lều mọi người đã đến đủ, bắt đầu năm mồm bảy miệng trò chuyện liên quan đến chuyện bãi cỏ mới tìm được. Tất cả mọi người đều hẹn ngầm không nhắc đến Ô Nhật Đồ một câu. Dù sao bãi cỏ đã bị chiếm, bọn họ lại không thể đi đánh nhau được, nhắc rồi cũng tức giận vô ích.
Tân triều này, mặc dù nhiều quy củ, nhiều việc, nhưng không thể phủ nhận là Tân triều này cho các tộc sống một cuộc sống yên ổn. Trước đây tranh qua đoạt về, nhà nhà đều sống cuộc sống phập phồng lo sợ, cái tư vị đó thật sự không dễ chịu cho lắm.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play