Triều Lạc sốt ruột muốn khóc, bệnh sài sốt chó là gì nàng không biết, nhưng nàng nghe nói bệnh dịch ở trâu bò ngựa đều là những căn bệnh rất nghiêm trọng, trong lòng vô cùng lo lắng.
Sau khi Hồ Lặc Căn thở dài một hơi, hắn rút bao tay bảo hộ của mình ra khỏi miệng Tứ bảo rồi xoay người lấy hai viên thuốc lớn trong hòm thuốc của mình đưa cho Triều Lạc.
“Ngươi mang hai viên thuốc này về nghiền nát rồi trộn vào thức ăn của nó. Chó bị bệnh sài sốt chó sẽ có tinh thần uể oải, đặc biệt là không thích ăn uống gì. Nhất định phải cho nó ăn no, không ăn thì ép đổ thức ăn. Nếu ăn uống bình thường thì cơ hội khỏi hẳn sẽ càng lớn. Có điều kiện thì cho nó ăn thêm thịt bò tươi. Ngoài ra, bệnh sài sốt chó sẽ lây nhiễm cho những con chó khác, khi về nhất định phải nhốt lại, cố gắng không để nó gần người quá. Ta nhớ mẹ ngươi đang mang thai, trở về thì làm một cái ổ bên ngoài đi, ổ cũ nhớ phải thiêu hủy.”
Nghe ra thật sự rất nghiêm trọng, Triều Lạc ôm Tứ bảo, nàng vừa gật đầu vừa cố kìm nén nước mắt rưng rưng. Bảo Âm nhìn thấy cũng rất khó chịu trong lòng.
Ý của Hồ Lặc Căn gia gia là bệnh sài sốt chó này không có phương thuốc chính xác có thể chữa trị, hơn phân nửa là phải dựa vào chính bản thân Tứ bảo.
Mặc dù tên nhóc này rất ồn ào, nhưng mình và tỷ tỷ từ nhỏ đã nhìn nó lớn lên. Nếu nó thật sự có mệnh hệ gì, trong lòng sao có thể chịu được.
Hai tỷ muội mặt mày ủ rũ ôm Tứ bảo trở về nhà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play