Trác Na không đành lòng để bạn tốt của mình khó xử như vậy, nàng khuyên nhủ: “Hay là ngươi đừng học nữa, mang lông dê ra đây ta đan cho ngươi. Mặc dù ta cũng mới học được, nhưng có Nặc Mẫn và A Na ở cạnh, có bọn nhỏ xem giúp thì chắc chắn sẽ không sai. Đan xong ta bảo Đại Cách mang qua cho ngươi.”
“Không cần không cần, ta sẽ tự học từ từ.”
Mộc Nhật kiên trì muốn tự tay đan áo cho người nhà. Chẳng phải cứ quấn như thế thôi sao, mười ngày nàng chưa học được thì chẳng lẽ hai tháng vẫn không học được sao?
Trong tộc có rất nhiều người giống nàng, nhưng họ không kiên trì được như vậy. Nếu thật sự không học được thì lấy chút da lông hoặc thịt khô nhờ Nặc Mẫn và A Na đan hộ. Dù sao lúc hai nàng dạy cũng phải đan áo len.
Từ đầu đến cuối Bảo Âm đều không tham gia vào đội đan áo len, mặc dù tộc nhân biết nàng biết đan áo len thì cũng chỉ cho là nàng học với Nặc Mẫn và A Na. Gần như chỉ có người nhà mới biết được Bảo Âm là người đan đầu tiên.
“A Âm, gần đây trong tộc chúng ta nhiều người mặc áo len ghê, nhưng chỉ có cái của tỷ là đẹp nhất!”
Triều Lạc vô cùng vui vẻ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play