Vừa ra tới nó đã bối rối, không nghĩ ra tại sao chủ nhân lại cũng ở đây.
Tứ Bảo bỏ hơn nửa con thỏ kia xuống đất, như thể là muốn nhường cho Triều Lạc ăn. Triều Lạc không giấu nổi hào hứng, quay sang lại thấy đại ca và Bảo Âm đêu cau mày.
“Trên người Tứ Bảo quá sạch sẽ.”
Ngoài dính máu ở miệng ra, lông trên người nó rất sạch sẽ, không giống như là vừa vật lộn với con mồi.
Con thỏ này không phải do nó bắt.
Ba huynh muội cẩn thận quan sát hơn nửa con thỏ, phát hiện ra vết thương trên người con thỏ khá giống với nhát cắn của chó sói, chứ không phải do con người tạo ra. Nói cách khác Tứ Bảo có “Bằng hữu” đút cho nó ăn ở trong núi này!
Ai tốt bụng đến mức ngày nào cũng cho con nhà người khác ăn?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT