Bảo Âm nắm lấy tay lạnh như băng của Triều Lạc, vừa đi về vừa an ủi nàng: “Chúng ta không trở về nhà, chờ trên đất trống ở đối diện sông. Mũi chó rất nhạy, lát nữa chúng ta đốt lửa nướng thịt ăn, con chó kia ngửi thấy chắc chắn sẽ chạy lại rất nhanh.”
“Được!”
Cuối cùng tâm trạng Triều Lạc không nặng nề nữa. Tứ Bảo ham chơi cũng không phải ngày thứ nhất, chờ nó chơi đã chắc chắn sẽ trở lại. Trời lạnh như thế này, Triều Lạc cũng không tin Tứ Bảo tình nguyện bị đông cứng cũng không trở lại ổ nhỏ ấm áp để ngủ.
Hai tỷ muội trở về nhà, kéo đại ca cùng ra bên kia sông nướng thịt. Gần đây trong tộc lại giết dê, còn có trâu, nhà họ được chia không ít thịt, cộng thêm dự trữ đủ lương thực nên muốn ăn cái nào là ăn cái đấy.
Đại Cách tìm rất nhiều cỏ khô và cành cây khô, nhanh chóng đốt một đống lửa nhỏ. Bảo Âm thấy thịt dê kia vẫn còn tan băng, nàng nướng bánh sữa trước.
Nướng bánh sữa cũng rất thơm, vừa ngửi thấy mùi thức ăn, Tứ Bảo thèm ăn đó chắc chắn sẽ không nhịn được.
Đáng tiếc, lúc này Bảo Âm đoán sai rồi, ba huynh muội nướng xong bánh sữa, nướng xong thịt dê, ăn no bụng rồi mà Tứ Bảo vẫn chưa trở lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play