Triều Lạc nói nhiều, hơi có ý chỉ tiếc rèn sắt không thành thép. Bảo Âm nhịn cười giải cứu ca ca ra, kéo ba con chim của nàng ra cửa.
Còn có thằng nhóc Tứ Bảo kia đi theo các nàng ra ngoài. Mấy ngày nay, Tứ Bảo ăn ngon ngủ tốt ở nhà các nàng, mặc dù không lớn nhanh như ba con chim, nhưng cũng lớn hơn lúc mới tới không ít.
Không cần người để ở trong giỏ mới có thể ra cửa, nó chịu được rét, chạy theo ở sau hai người. Chân ngắn trông vô dụng, chứ vẫn chạy rất mau.
Thật ra thì hai người nói là đi thả chim, không bằng nói là dắt chó đi dạo. Tứ Bảo dồi dào sức lực, nếu không dẫn nó ra cửa để giải tỏa, chỉ sợ nó lại cắn ổ ở nhà.
Hai tỷ muội lại chạy qua sông, nhưng cũng không đi xa, tìm một chỗ để thả ba con chim bay đi ngay đối diện sông.
Đại Bảo, Tam Bảo và Nhị Bảo không giống nhau, chúng đều quanh quẩn ở bầu trời một hồi rồi mới bay đi, giống như là không nỡ rời khỏi Bảo Âm. Nhưng Nhị Bảo dứt khoát hơn, vừa bay đi là không thấy bóng.
Đến người còn có tính cách khác nhau thì chim ưng như vậy Bảo Âm cũng không thấy kỳ lạ. Chẳng qua là có lúc Triều Lạc thấy Nhị Bảo không quá gần gũi luôn sẽ tức giận, bất bình, nói nuôi Nhị Bảo không thân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT