Lúc này Tứ Bảo chơi mệt mà còn thấy lạnh, nó đã về trong giỏ xách nằm lẩm bẩm, cũng không ai quan tâm đến nó.
“Tỷ, muội thấy Tứ Bảo cũng không giống như chó chăn dê, tỷ nhìn sức mạnh hủy cả ổ của nó kìa, đâu có chó chăn dê nào như vậy.”
“Ừm... Đúng là không quá giống. Nhưng trong tộc chúng ta cũng không nghe nói có chó đực biết phá nhà, Cát Nhã chỉ thiếu điều không đi hỏi từng nhà một. Tỷ ấy hỏi thăm kỹ càng hơn chúng ta, kết quả đến bây giờ còn không thể xác định cha của một ổ con, chúng ta cũng đừng quan tâm theo, dù sao cũng nuôi rồi.”
Triều Lạc nhìn thoáng, phá ổ thì làm lại một lần nữa là được, chờ đến khi thời tiết hơi ấm áp thì lập tức để Tứ Bảo ngủ trên mặt đất đi, xem nó phá ổ thế nào.
“Ài! A Âm, muội đắp cánh tay này ngắn quá, phải dài giống tỷ mới được, nếu không thì không dễ nhìn.”
“Được được được, muội làm lâu hơn một chút.”
Hai tỷ muội hi hi ha ha đắp người tuyết, khi thấy sắp đắp xong rồi, trên bầu trời vang lên một tiếng ưng gào vui sướng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play