Dạo này khi không có tuyết rơi, hai tỷ muội vẫn sẽ đưa chúng nó đi ra ngoài tập bay, nhưng hai ngày nay tuyết rơi lớn, Tam Bảo chẳng được ra ngoài lều mấy, chắc là khó chịu lắm rồi.
Bảo Âm vuốt ve Tam Bảo, cánh của nó đã trở nên vô cùng cứng cáp và mạnh mẽ, chẳng gặp một chút vấn đề nào trong lúc bay. Còn về việc săn mồi, nàng không giúp được gì, đành phải để nó tự bay ra ngoài luyện tập nhiều hơn chút.
“Biết là em khó chịu lắm rồi, đợi trời sáng sẽ đưa các em ra ngoài đi dạo.”
Vừa dứt lời, bỗng cảm thấy dưới chân có gì đó dụi dụi vào. Nàng cúi đầu nhìn, thì ra là Tứ Bảo lại chạy ra rồi. Đang định cúi người ôm nó về, đột nhiên trên vai nhẹ hẫng, một bóng đen lao xoẹt qua trước mắt, sau đó Tứ Bảo tức khắc kêu lên, tiếng kêu còn thảm hơn cả lúc nó bị a tỷ đánh vào mông.
Bảo Âm thoáng chốc không kịp phản ứng lại, cho tới khi nhìn thấy một nhúm lông xám trên mỏ Tam Bảo mới giật mình nhận ra là Tứ Bảo vừa mới bị Tam Bảo mổ. Được lắm, mới bao lớn mà đã biết tranh thủ tình cảm rồi…
Tam Bảo mổ phát này không hề nhẹ, tiếng kêu đau đớn của Tứ Bảo mau chóng đánh thức Triều Lạc. Tối nay cả nhà đều không thể ngủ yên giấc, buổi sáng Bảo Âm còn ngáp liên tục.
“Tuyết rơi cả đêm, cuối cùng cũng ngừng. E rằng hôm nay số lều bị đè không phải số ít, cha phải đi xem thử, bữa tối các con tự ăn, không cần chờ chúng ta.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play