Edit: QuinnYue
***
Giang Cố mắc bệnh tim, việc này Đường Triệu cũng hiểu rõ. Nói nghiêm trọng thì rất nghiêm trọng, thời điểm tốt nhất để chữa trị là khi cậu còn nhỏ, nhưng tiếc là hồi đó không ai lo chữa bệnh cho cậu. Sau khi lớn lên, tiền học phí của cậu có khi còn phải nhờ giáo viên trong trường quyên góp mới đóng được. Nếu không phẫu thuật, khi bệnh tái phát nghiêm trọng thì có thể nguy hiểm đến tính mạng.
Nhưng nói không nghiêm trọng thì cũng không nghiêm trọng lắm. Trong nhóm bệnh tim này, cậu chưa đến mức bị suy tim cần phải thay tim. Thậm chí, bác sĩ còn khuyên cậu nên dùng thuốc để điều trị bảo thủ trước, chưa cần phải phẫu thuật ngay. Vậy nên cậu vẫn còn thời gian để từ từ chuẩn bị tiền cho ca phẫu thuật.
Nếu không phải vì thế, Đường Triệu đã vay tiền giúp cậu làm phẫu thuật từ lâu rồi. Dù cậu không có tiền, Tư Hành chắc chắn cũng sẽ tìm cách ép Giang Cố làm phẫu thuật cho xong.
Về việc bảo vệ mạng sống, Giang Cố không cần ai nhắc nhở thêm. Đường Triệu cũng không nói nhiều nữa: "Khoản tiền riêng của tớ luôn sẵn sàng cho cậu, bất cứ lúc nào cần thì cứ nói một tiếng."
Giang Cố mỉm cười: "Yên tâm đi, nếu cần thì mình nhất định sẽ không cố chịu đựng."
Không biết có phải mấy hôm nay được Tư Hành chăm sóc kỹ lưỡng hay không, mà gương mặt của Giang Cố có thêm chút thịt, hai má vốn đã đẹp đến mức khó tin, giờ lại hơi tròn hơn một chút, càng khiến cậu trông tươi tắn hơn. Đôi mắt mỉm cười của cậu làm Đường Triệu không thể chịu nổi: "Đừng cười với tớ, tớ không đỡ nổi đâu, may mà cậu không ra mắt làm minh tinh, nếu không chắc chắn sẽ gây sóng gió không ít."
Bị phản ứng khoa trương của Đường Triệu làm cho bật cười, Giang Cố kéo tay hắn ra ngoài: "Đừng làm quá, cậu còn muốn mua gì không? Nếu không mua thì về thôi, không khí lạnh ở trung tâm thương mại không tính tiền nhưng lạnh quá."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT