Ông nội là sợi dây liên kết giữa anh và gia đình đó, khi ông ở đây, ông là người lớn, còn là bố ruột của chú, ít nhiều đều phải suy nghĩ, chỉ có thím mắng chửi, gả tới đây là xui tám đời, cả nhà ăn bám, người lớn kéo theo người nhỏ.
Lúc chú nói đỡ cho ông, thím sẽ mắng cả chú, gọi chú là đồ vô dụng, phế vật không kiếm ra tiền.
Bây giờ ông đã mất, thím càng vô lương tâm, vô đạo đức, chú thì không cần lo về ông nên cũng mắng anh.
Tống Thanh chỉ có thể làm việc nhiều hơn để cuộc sống có thể thoải mái hơn, số tiền thủ công và dạy kèm cho người khác cũng phải nộp cho chú thím, nếu không nộp kịp thời, bọn họ sẽ không trả học phí cho anh.
Anh không có khả năng chi trả số tiền học phí lớn như vậy nên chỉ có thể thắp đèn khi mất điện, chịu đựng rồi chịu đựng.
Lúc đó anh không phải hộ nghèo, cũng không có hồ sơ nên không thể xin được hộ nghèo, hộ nghèo phải có quan hệ.
Sổ hộ nghèo rất hữu ích cho việc chuyển trường công, có người tranh giành hối lộ để giành chỗ nên tất nhiên là anh không giành được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play