Nhung Thu nhanh nhẹn cầm lấy roi da nhỏ và chiêng đồng mà dân du mục đưa, vui vẻ đuổi theo chó chăn cừu chạy mất.
Từ bóng lưng của cô đã toát ra vẻ vui sướng.
Vài vị khách mời ở lại chỗ cũ nhìn thấy thế liền cười thầm.
“Thu Thu thực sự là…” Quan Thịnh lắc đầu cười, rồi bỗng nhiên quay lại nhìn Tống Quy Khê, hình như đang nhắc nhở Tống Quy Khê: “Quy Khê, cô nói nhanh quá, tôi chưa kịp nói với mọi người, cô làm tôi bối rối hết cả lên rồi.”
Tống Quy Khê gượng cười: “Là như vậy sao? Tôi còn tưởng... Xin lỗi anh Quan, là tôi nóng vội quá.”
“Lần sau nhớ chú ý nhé, dù sao chúng ta cũng là đồng đội, nhiều ý kiến phải thống nhất với nhau rồi mới tốt.”
Những lời mà Quan Thịnh cười nói, vừa là nhắc nhở, vừa là cảnh cáo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT