Sự trưởng thành thường đến trong thoáng chốc, giống như lúc này đây, khi đối mặt với tình huống khó xử vô cùng, Nhung Thu bỗng nhiên hiểu được ý nghĩa của từ "ngây thơ" một cách kỳ lạ.
Cô khẽ thở dài, gương mặt non nớt chưa từng trải qua bao nhiêu phong sương nhìn vô cùng mềm mại dịu dàng, đôi vai nhỏ bé hơn cả anh chị em khác nhưng lại phải gánh vác trọng trách không tương xứng với tuổi tác.
Trước tiên, cô nắm lấy tay Trần Thi Tuyết, kiên nhẫn khuyên nhủ: "Chị ơi, trên con đường đó có rất nhiều mạng nhện, nhìn lối vào nhỏ xíu như vậy, chẳng phải sẽ làm bẩn quần áo sao?"
Trần Thi Tuyết vốn đang rất hài lòng với cái lỗ hang kia, giờ nhíu mày đánh giá một lúc, so đo khoảng cách giữa mạng nhện và lỗ hang rồi ngập ngừng: "Có vẻ sẽ dính vào quần áo thật."
Trần Thi Tuyết nhìn bộ trang phục thể thao màu xanh nhạt trên người mình, chỉ cần tưởng tượng đến cảnh mạng nhện bám đầy lên đó...
Cô ấy rùng mình một cái, không còn dám nhắc đến việc chọn lối đi này nữa.
Tuy nhiên ánh mắt của cô ấy liếc nhìn Cấu Phú một cái, không phục mà hừ lạnh một tiếng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT