“Mấy người biết cưỡi ngựa?” Hỏi thì hỏi như vậy, nhưng A Nhĩ Kiên lại nhìn Quan Thịnh và Cẩu Phú.
Hai người đều lắc đầu, A Nhĩ Kiên nhìn một lượt: “May là cái yên ngựa này là loại hai người ngồi, cũng là vì lo lắng có người không biết cưỡi ngựa, xe không chạy được vào, cưỡi ngựa sẽ nhanh hơn một chút.”
“Chúng tôi bắt xe đến đây nhưng không vào được.”
“Ha ha ha!” A Nhĩ Kiên tỏ vẻ thông cảm, dù sao thì đồng cỏ bây giờ là một bãi bùn lầy, sau khi nước rút cần một khoảng thời gian dài để khôi phục: “Vậy tôi chở một người, anh Tần có thể chở người không?”
“Có thể.”
“Vậy thì tốt, anh Tần chở một người. Thu Thu, cháu không sao chứ? Cháu muốn tự mình cưỡi ngựa hay là đi cùng Đồng Lạp Cách?”
Mắt Nhung Thu sáng long lanh: “Cháu muốn cưỡi Thiên Không!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT