Có vết xe đổ như thế, Hạ Lan Hi không biết Tống Huyền Cơ nghĩ thế nào, dù sao y cũng không dám làm loạn với Tống Huyền Cơ ở trong đạo viện Vô Tình nữa.
Địa vực của Thái Hoa tông rộng lớn, có thể so với một tòa thành, muốn tìm một nơi hoang tàn vắng vẻ mà thân mật cũng không khó. Chỉ là chỗ đó cần phải có bàn ghế, có giấy bút, nghiên mực, còn cần có nơi để Hạ Lan Hi chơi mệt có thể nằm xuống nghỉ ngơi.
Nguyên nhân không có gì khác... Bọn họ phải chép hai mươi lần 《Tạ Trần Duyên》.
Chơi bái chơi, thân mật cái gì, ngoan ngoãn chép sách đi!
Trưởng Tôn Sách biết Hạ Lan Hi không muốn ở trong đạo viện Vô Tình, bèn nói: "Các ngươi có thể đến tiên xá của ta chơi, ta đã mời các ngươi rất nhiều lần rồi."
đạo viện Hỗn Thiên có thể nói là nơi không coi trọng quy củ nhất Thái Hoa Tông, bên trong ở toàn một lũ tiểu tử hỗn thế không sợ trời không sợ đất, bọn họ chỉ cần tuân theo một viện quy duy nhất: Mọi người đều là ngươi đệ, chơi thì chơi, náo thì náo, chớ có làm ra mạng người là được.
Có lẽ là mắt không thấy tâm không phiền, Hứa Chi Duy rất ít khi đặt chân đến đạo viện Hỗn Thiên. Hạ Lan Hi đang động lòng, thì nghe thấy Bạch Quan Ninh nói với vẻ ghét bỏ: " đạo viện Hỗn Thiên suốt ngày gà bay chó sủa, loạn muốn chết, ở một canh giờ thôi là có thể bị đau đầu với ù tai. Các ngươi còn không bằng đến Hợp Hoan Đạo Viện chơi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT