Thân rắn mất đầu nặng nề đập xuống đất, vết cắt thẳng tắp, sắc bén như hai nét vẽ liền mạch.
Máu tươi từ vết thương tuôn trào không ngừng, nhuộm đỏ cả mặt nước. Gió đêm thổi qua, mùi tanh nồng nặc đến nghẹt thở.
Đợi gió lặng, mọi sự yên tĩnh,Tiêu Vấn Hạc mới kịp phản ứng: “...Xong rồi sao?”
Hạ Lan Hi cùng Tống Huyền Cơ mỗi người đạp lên một cái đầu rắn, xác nhận chúng đã tắt thở, Hạ Lan Hi nói: “Hình như là vậy.”
Thân hình nhỏ bé của hai người thậm chí chẳng bằng một con mắt của vua thú, vậy mà mỗi người một kiếm đã chém lìa đầu vua thú. Xong việc, bọn họ vẫn ung dung đứng trên đầu nó, tựa như dưới chân không phải đầu của vua thú mà là hai ngọn núi bình thường vậy.
Tiêu Vấn Hạc nhìn cảnh tượng kinh hãi trước mắt, đôi chân lúc trước mềm nhũn giờ lại càng run rẩy. Hắn nhớ, ngay từ đầu Thần Hồ đại nhân chỉ bảo bọn họ hợp lực đánh lui vua thú thôi mà?
Thần Hồ nhảy từ trên cây xuống, sau đó đi một vòng quanh xác vua thú, ánh mắt dừng trên Tống Huyền Cơ và Hạ Lan Hi, vẻ mặt khó đoán.
Trưởng Tôn Sách quan sát kỹ vết cắt do Vong Xuyên Tam Đồ và Bắc Trạc Thiên Quyền để lại, lại nghĩ đến mình mất cả buổi mới rạch được một vết nhỏ trên thân rắn, chịu một cú sốc sâu sắc tìm cho mình một cái bậc than ——May mà bọn họ đã làm mù mắt rắn trước, lại phân tán sự chú ý của vua thú, nếu không hai kiếm kia chưa chắc đã chém đẹp như vậy rồi.
Hạ Lan Hi nhảy xuống khỏi đầu rắn: “Các ngươi không sao chứ? ...Trứng rắn đâu?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play