Ánh trăng dịu dàng, mông lung, nước suối tỏa ra ánh bạc lành lạnh.
Tống Huyền Cơ cũng giống như những người khác, đều trần trụi nửa thân trên, mái tóc đen nhánh buông xuống mặt nước. Nước suối chỉ tới ngực hắn, làn da thiếu niên trắng đến kinh người, thân hình thon dài mà không gầy yếu, tựa như ngọc lạnh dưới ánh trăng, bông tuyết giữa suối, đẹp như tranh vẽ.
Nước suối phản chiếu bóng dáng Tống Huyền Cơ, như hai thiếu niên xinh đẹp đang ngắm nhìn nhau qua làn nước. Hạ Lan Hi xấu hổ không dám nhìn chính mình, chỉ cúi đầu nhìn chăm chăm “mỹ nhân” kia trong nước.
Phía bên kia linh tuyền, Chúc Như Sương cùng những người khác vẫn còn đang tranh luận về chủng loại yêu thú. Hạ Lan Hi nghe tiếng các đạo hữu, thấy sắc mặt Tống Huyền Cơ trong nước từ miễn cưỡng bình tĩnh đến cố gắng trấn tĩnh, rồi chẳng mấy chốc liền hoàn toàn cứng đờ.
Tống Huyền Cơ:“…Hạ Lan Hi.”
Hạ Lan Hi:“…Làm gì.”
Tống Huyền Cơ: “Buông tay.”
Hạ Lan Hi: “Ta chỉ dùng mu bàn tay chạm vào nó thôi, cũng chẳng nắm chặt, nếu ngươi thực sự không muốn, tránh ra là được rồi.”
Tống Huyền Cơ: “Vừa rồi là ai nói ‘Ta rất xấu hổ’?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT