Nghi Ách Chân Quân là Viện trưởng đương nhiệm của đạo viện Thái Thiện, lập thân căn bản chính là bốn chữ "Nhật Hành Nhất Thiện". Hắn không chỉ quan tâm chu đáo đối với đệ tử của viện này, coi như con đẻ của mình, mà còn đối với đệ tử của đạo viện khác cũng... như đối xử với họ hàng bình thường.
Đáng tiếc, mặc dù Nghi Ách Chân Quân dí dỏm hoà nhã, bình dị gần gũi, nhưng chỉ cần đối đầu với Phi Nguyệt Chân Quân, cho dù tính tình hắn có tốt đến mấy cũng không chịu nổi sự hoang đường và quái đản của Phi Nguyệt Chân Quân.
Tiếng quát tháo chất vấn của Nghi Ách Chân Quân không ngừng quanh quẩn trong Mê Tân Độ, Hạ Lan Hi nghe được vừa cảm động lại vừa muốn chết.
Y cảm động là, Nghi Ách Chân Quân để ba người bọn họ ở trong lòng như thế, thậm chí còn không tiếc vì bọn họ mà trở mặt thành thù với Phi Nguyệt Chân Quân lần nữa. Che chở như vậy, không phải ân sư, mà hơn hẳn cả ân sư.
Y muốn chết chính là, Nghi Ách Chân Quân, ngài lớn tiếng như vậy, hiện tại toàn tông trên dưới đều biết được ba đệ tử đạo Vô Tình chúng ta đang học phương pháp song tu rồi!
Hạ Lan Hi chỉ cảm thấy trên đầu mình bốc lên từng luồng hơi nóng, mặt của y cũng sắp bị hun đỏ lên rồi. Trái lại Phi Nguyệt Chân Quân lại nhẹ nhàng bố trí kết giới ở bốn phía giảng đường, ngăn cách toàn bộ tiếng gào thét cùng chất vấn của Nghi Ách Chân Quân ở bên ngoài.
Tiếp theo, Phi Nguyệt Chân Quân mỉm cười: "Được rồi, chúng ta tiếp tục lên lớp."
Hạ Lan Hi trợn mắt há hốc mồm, khóe mắt lại thoáng nhìn thấy Tống Huyền Cơ cầm bút chấm mực, mở ra một tờ ghi chép trống không.
... Tống Tầm muốn làm gì, làm chú thích sao? Hắn thật sự không có ý kiến gì đối với việc học thuật song tu à?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT