Cô Tô tháng hai, mưa bụi nhuộm khói nước, dịu dàng đa tình. Sương mỏng nhẹ nhàng bao phủ tường thành, cầu cổ bắc ngang dòng nước mùa xuân, tựa như một khúc dân ca đang ngân nga.
Cũng không biết có phải là do tiết trời đầu xuân Giang Nam quá đỗi dịu dàng hay không, mà hình bóng Thẩm Nhứ Chi dưới tán ô giấy dầu dường như cũng trở nên ôn hòa hơn, thỉnh thoảng ngước mắt lên nhìn, ánh mắt lặng lẽ tan vào làn mưa bụi, khẽ khàng lướt qua từng ngóc ngách Cô Tô.
Thẩm Nhứ Chi là người Tiêu Tương, từ nhỏ lớn lên ở Tương Nam, đến tuổi liền thi vào Thái Hoa Tông. Y không có hứng thú với việc du sơn ngoạn thủy, ngoại trừ lúc ra ngoài làm nhiệm vụ thì rất ít khi ra khỏi cửa, đây là lần đầu tiên y đến Cô Tô, cũng là lần đầu tiên y sóng vai cùng Tống Lưu Thư đi trên con đường cổ Giang Nam mà không phải vì công việc.
Tống Lưu Thư nghĩ đến đây, không khỏi khẽ cười thành tiếng.
Hai người cùng đi dưới một chiếc ô giấy dầu. Ô không nhỏ, bọn họ không cần phải chen chúc. Ô cũng không lớn, khi hai người đi đường, vạt áo thỉnh thoảng lại chạm vào nhau, Thẩm Nhứ Chi có thể nghe rõ mảng tiếng cười của Tống Lưu Thư trong tiếng mưa rơi, chỉ cần hơi ngẩng đầu lên là có thể chạm mắt của hắn.
Thẩm Nhứ Chi không nói gì, nhưng Tống Lưu Thư có thể nhìn ra được từ trong mắt y, y muốn hỏi mình đang cười cái gì.
Tống Lưu Thư nói: "Đây có lẽ là lần đầu tiên ngươi chịu ra ngoài đi dạo ấy."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT