Sáng sớm hôm sau, Hạ Lan Hi còn đang trong giấc mộng, cảm giác được có thứ gì đó đang không ngừng chạm nhẹ vào mặt y.
Y mở mắt ra, ngồi dậy ngáp một cái, một tay xoa xoa mắt, một tay thi pháp châm lửa phù Truyền Âm: "Mẹ, lúc này mới giờ nào mà mẹ đã tìm con, Tuyết Tuyết Đỗ còn chưa tỉnh đâu."
Hạ Lan phu nhân: "Ha, ngươi còn trách vi nương. Không phải con nói 'Gấp, gấp lắm' sao, bảo mẹ có tin tức lập tức thông báo cho con sao."
Hạ Lan Hi lập tức tỉnh cả ngủ: "Chuyện của Tống Huyền Cơ có manh mối gì rồi?"
Hạ Lan phu nhân: "Đúng vậy. Ta có một tiểu tỷ muội là bạn thân chốn khuê phòng của Tam tiểu thư Tống gia ở Cô Tô, ta nhờ nàng hỏi thăm một chút chuyện có liên quan đến Tống Huyền Cơ."
Hạ Lan Hi bất giác nắm chặt chăn bên hông: "Sau đó thì sao?"
Hạ Lan phu nhân: "Tống Huyền Cơ thuở nhỏ ít nói, tích chữ như vàng. Ngay cả đường tỷ Tam tiểu thư từ nhỏ đến lớn cũng không nói được với hắn mấy câu."
Hạ Lan Hi hơi ngẩn ra, bàn tay nắm chặt chăn chậm rãi buông ra, giọng khó nén thất vọng: "Ồ... vậy sao."
Ngẫm lại cũng đúng, ngày đó Trưởng Tôn Sách sử dụng nước ớt giả với ba người bọn họ, y và Chúc Như Sương đều mượn cơ hội này để bại lộ một ít bản tính. Mà Tống Huyền Cơ tuy rằng nói nhiều một chút, nhưng cũng không nhiều lắm, còn không bằng nói nhiều với y lúc ở trong Phù Sinh Nhược Mộng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT