Bắc Lạc tiếp nhận hoa của thiếu niên, cũng dưới yêu cầu cực kỳ mãnh liệt của thiếu niên, đặt cho hoa lam nhỏ một cái tên hay —— Bất Thức Phong Nguyệt.
Bắc Lạc chưa bao giờ có kiếm bản mệnh để cho Bất Thức Phong Nguyệt trở thành kiếm bản mệnh của hắn. Kiếm bản mệnh và linh huyết của chủ kiếm hợp nhau, xương cốt hòa hợp, điều này có nghĩa là một phần của thiếu niên đã trở thành một phần của Bắc Lạc.
Giống như ký kết khế ước nào đó, hai cá thể độc lập là thiếu niên và Bắc Lạc thông qua Bất Thức Phong Nguyệt mà liên hệ với nhau. Theo lý thuyết, thiếu niên có thể cảm nhận được cảm xúc của Bắc Lạc, mà cảm xúc của Bắc Lạc là—— không có cảm xúc.
Thiếu niên gần như không cảm nhận được sự phập phồng tâm trạng của Bắc Lạc. Tâm trạng của Bắc Lạc giống như một cái giếng cổ được dời đến tận cùng thế giới, cả ngày phẳng lặng không gợn sóng, chỉ có lúc gặp Bắc Lạc, thiếu niên mới có thể cảm nhận được mặt nước giếng cổ nổi lên gợn sóng nhỏ bé không thể nhận ra.
Hình như có thể gọi là vui vẻ, nhưng lúc thiếu niên nhìn thấy Bắc Lạc thì bản thân hắn đã rất vui vẻ rồi, hắn không thể phân biệt được vui vẻ là đến từ Bắc Lạc hay là đến từ chính mình.
Thiếu niên ở Thái Hoa Tông được hai năm, nhân gian và Quỷ giới tranh đấu đến thời khắc mấu chốt nhất, Thái Hoa Tông cần đủ nhân thủ chuẩn bị cho trận chiến cuối cùng sắp tới.
Người đến Thái Hoa Tông cầu học nối liền không dứt, mười hai vị Viện trưởng không còn thời gian và tinh lực để chọn lựa từng đệ tử một. Các vị Viện trưởng cùng nhau thiết kế một trận pháp, bên trong trận pháp bao hàm tiêu chuẩn lựa chọn đệ tử của mỗi đạo viện. Người cầu học chỉ cần đứng bên trong, trận pháp sẽ tự động phân người đó vào đạo viện thích hợp nhất để tu hành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT