Tống Huyền Cơ lẳng lặng nhìn Hạ Lan Hi, hàng mi đẫm lệ, màu đỏ trong đáy mắt dần dần rút đi, phảng phất như đem băng tuyết trong mắt hòa tan thành nước mắt, hội tụ thành dòng lệ tuôn rơi.
Hạ Lan Hi ngẩn ra, lòng bàn tay bất giác phủ lên gò má Tống Huyền Cơ —— một mảnh ấm áp.
Y không nhìn lầm, Tống Huyền Cơ thật sự khóc rồi.
Tống Huyền Cơ lúc khóc vẫn không có quá nhiều biểu cảm, không nhíu mày, không mím môi, lặng lẽ rơi lệ, từng giọt từng giọt rơi xuống ngực Hạ Lan Hi.
Trái tim Hạ Lan Hi như bị nước mắt của Tống Huyền Cơ thiêu đốt, đau đến mức y không biết làm sao. Y chỉ có thể dựa vào bản năng ôm lấy Tống Huyền Cơ, hôn lên mặt hắn, giống như cách hắn từng dỗ dành y: "Đừng khóc, đừng khóc, ta thật sự không sao, chẳng phải ngươi đã kiểm tra rất nhiều lần rồi sao? Ngươi đã kiểm tra rất nhiều lần rồi..."
Hạ Lan Hi đưa ra kết luận, thì ra người lý trí tỉnh táo một khi khóc lên lại khó dỗ dành nhất.
Trước kia y khóc, Tống Huyền Cơ chỉ cần một câu "Ngươi khóc ta sẽ cứng" thì liền có thể khiến y nín khóc ngẩn người. Hôm nay đổi lại là hắn, y dỗ dành hơn nửa ngày, Tống Huyền Cơ vẫn không có dấu hiệu khá hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT