Làm Sao Để Hòa Ly Với Thừa Tướng

Chương 6: Thị tẩm 2


4 ngày


Không đúng, kỹ nữ cũng không mặc loại y phục như này.

Dù sao nàng cũng mang tiếng là thế thân của ai đó. Sở Lăng có thể để bạch nguyệt quang làm loại chuyện hạ tiện như vậy sao? Được nhiên không thể.

Trong trí nhớ Khương Vu, Sở Lăng luôn nhẹ nhàng che chở Sở Yên. Nhưng người ôn hòa đến đâu cũng có mặt trái của nó nên khi đối diện với người có gương mặt gần giống với bạch nguyệt quang, hắn có thể thoải mái chà đạp, tùy ý sắp xếp. Cảm giác nắm quyền lực trong tay tốt thật đấy, có ai không muốn trở thành người được lấy lòng chứ?

Cuối cùng, nàng được tỳ nữ khoác áo ngoài lên rồi đưa nàng về phòng.

Sở Lăng đang ngồi trên giường, dạ minh châu được đặt đầu giường chiếu sáng cả căn phòng.

Đột nhiên Khương Vu lại hy vọng nhóm ‘cải thìa’ không rời đi. Đáng tiếc, sau khi đưa Khương Vu vào phòng thì bọn họ đều lui ra ngoài, thậm chí còn tận tâm đóng chặt cửa phòng.

Trong phòng chỉ còn hai người họ.

Thân thể Khương Vu cứng đơ như nàng không phải chủ nhân của nó vậy. Nàng chỉ có thể cúi đầu, ngón tay vô thức túm chặt lấy áo khoác.

Mãi cho tới khi giọng nói đầy uy nghiêm không chút tình cảm nào kia vang lên: “Cởi.”

Khương Vu sững người, nàng hiểu rõ bản thân không thể tránh khỏi nên chậm rãi buông lỏng bàn tay đang siết chặt.

Áo tơ lụa mềm mại trượt xuống làm lộ làn da mềm mại nhẵn bóng của Khương Vu, trên người chỉ còn lại y sam ít vải kia. Không biết do lạnh hay vì sợ hãi mà làn da trắng mịn kia khẽ run rẩy.

Khương Vu nhìn về phía Sở Lăng đang ngồi, ánh sáng dạ minh châu phát ra hắt lên gương mặt tuấn tú của hắn, làm hắn càng không giống người phàm hơn. Khác với Khương Vu mặc y sam mỏng manh sau khi tắm, trên người Sở Lăng vẫn là bộ xiêm y chỉnh tề.

Đây cũng là… chênh lệch giữa hai bọn họ.

Mặc dù hắn đang nhìn nàng nhưng lại như đang nhớ tới ký ức xa xăm, biểu cảm trầm tư làm Khương Vu cảm thấy hơi buồn nôn.

‘Lại một đêm xui xèo.’ Nàng nghĩ thầm.

***

Trời hửng đông, Sở Lăng vừa rời đi là Khương Vu tỉnh.

Đúng ra mà nói là không ngủ. Nàng không thể ngủ được, không chỉ đêm nay không ngủ được mà có khả năng mấy ngày tiếp theo cũng không thể đi vào giấc ngủ.

Dạ dày khó chịu lại cộng thêm cố nhịn lâu nên vội vàng ngồi dậy, đầu óc quay cuồng.

“Chi Chi.”

Nàng lên tiếng gọi, một bóng người xuất hiện cạnh giường, thuần thục đưa chậu tới.

Khương Vu bắt đầu nôn mửa, nôn tới mức ruột gan như bị đứt thành từng khúc. Nàng chỉ cảm thấy bản thân muốn nôn hết tất cả những gì có trong bụng ra ngoài. Cho tới khi trong miệng nàng cảm thấy đắng chát, có lẽ đã nôn cả mật vàng.

Nàng không dám phát ra tiếng động lớn, đến khi nôn xong thì Chi Chi đưa nước qua: “Phu nhân, xúc miệng.”

Khương Vu nôn thốc nôn tháo khiến cơ thể có chút mệt mỏi, thở dốc, cố gắng ổn định cơ thể đang khó chịu rồi mới nhận lấy cốc nước.

Chi Chi liếc mắt nhìn từng vết thâm tím đan xen nhau trên bả vai lộ ra ngoài không khí của chủ tử rồi lại lẳng lặng rời mắt đi.

Sau khi Khương Vu nằm xuống nghỉ ngơi, Chi Chi nhanh chóng ra ngoài âm thầm xử lý chỗ lộn xộn kia.

Không thể để Sở Lăng biết chuyện này được, nếu không Khương Vu cũng không biết nam nhân kia bị tổn thương lòng tự trọng sẽ phát điên như thế nào.

Dù sao cũng không phải nhịn lâu nữa, chỉ cần chờ tới khi Sở Yên trở về… chỉ cần Sở Yên trở lại thì chuyện hòa ly sẽ không còn xa.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play