Triệu Thúy Hoa đứng trên bậu cửa sổ, khi thấy mấy viên cảnh sát chạy qua ngõ sau và khuất dạng, mới thở phào nhẹ nhõm, rồi đóng chặt cửa sổ lại. 
Sau đó, anh ta nhanh chóng đến bên giường, lật đống chăn gối và quần áo lộn xộn, kéo ra ga trải giường, rồi di chuyển chiếc đệm mỏng. 
Thực tế, đây không phải là giường, mà chỉ là một chiếc hộp bằng thùng giấy hình chữ nhật, được bọc bằng đệm và trải ga. 
Phần bên trong của hộp giấy hoàn toàn rỗng, Ân Gia Minh đang co người lại, tựa mình vào tường, ôm ba lô trong không gian chật hẹp đó. 
“Anh Minh, cảnh sát đã đi rồi!” 
Triệu Thúy Hoa giơ tay kéo Ân Gia Minh dậy. 
“Cảm ơn cậu, Thúy Hoa.” 
 Vừa rồi thật sự quá nguy hiểm, nếu không có Triệu Thúy Hoa thông minh, Ân Gia Minh nghĩ chắc chắn mình đã bị cảnh sát bắt giữ: "May mắn là cậu thông minh, hiểu được lời nhắn của tôi.” 
Triệu Thúy Hoa cười hả hê, vỗ vỗ cái bộ đàm treo bên hông, rồi cho Ân Gia Minh một ngón tay cái: "Dĩ nhiên rồi, chúng ta là anh em tâm linh tương thông mà!” 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play