Nhóm yêu tu nhanh chóng rút lui. Đợi đến khi bóng dáng của đội ngũ nhân tộc khuất hẳn khỏi tầm mắt, những yêu tu vừa được cứu tỉnh lại, nghe tin toàn bộ công huân của họ đã mất sạch thì lập tức than thở đầy hối hận.
“Đó là số công huân mà chúng ta phải mất nửa năm mới tích góp được!” Một yêu tu gần như bật khóc. Trong đôi mắt tràn ngập sự hối tiếc, hắn nghẹn ngào: “Chúng ta chỉ thiếu ba nghìn điểm nữa là có thể lên vị trí thứ mười của bảng Cam rồi. Nhưng để cứu chúng ta, giờ thì...”
Chỉ có mười vị trí trên mỗi thạch bảng. Nếu được đứng tên trên bảng, không chỉ có tất cả chi phí sinh hoạt ở Hắc Thạch Tháp được miễn phí mà đó còn là niềm vinh dự vô cùng to lớn.
Họ đã phải liều mạng suốt nửa năm qua, chỉ còn thiếu chút nữa là lên hạng mười, vậy mà giờ đây lại để lỡ mất cơ hội đó.
“Có lẽ đây không phải một điều tồi tệ.” Giọng Hồng Lang bình thản, nàng nhìn đồng đội đã hồi phục, nói một cách chắc nịch: “Kết giao với ba vị dược sư tài giỏi còn có giá trị hơn việc giành vị trí thứ mười trên bảng Cam.”
Yêu tu xuất thân từ những bộ tộc nhỏ như họ không có cơ hội tiếp cận với những dược sư tài năng được các đại tộc cung phụng. Bình thường, họ phải tìm đến những dược sư từ các bộ tộc trung lưu trú tại Hắc Thạch Tháp để chữa trị, nhưng giá cả lại đắt đến mức không thể tin nổi. Nhiều khi dị thú mà họ giết được còn chẳng đủ để trả tiền thuốc men nữa là.
Đội Vô Song vô tình gặp được một dược sư từ bộ tộc Hồng Lý, người đó đồng ý chữa trị cho họ và chỉ lấy ba phần công huân. Chính vì vậy, họ mới có thể cầm cự lâu như vậy ở Hắc Thạch Tháp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play