Bầu không khí trong thạch thất trở nên nặng nề sau khi các tu sĩ Nam Cảnh kể về những năm tháng gian khổ vừa qua của họ.
Thậm chí cả Đạp Tuyết, con linh hổ vốn ham ăn, cũng hiểu được nỗi đau trong từng lời kể ấy, nó cúi đầu, nhẹ nhàng cọ vào người Vương sư huynh như để an ủi.
"Tô Lưu Bạch cho rằng, đã đến yêu tộc thì phải tranh đoạt danh dự cho nhân tộc bằng mọi giá. Trong ba năm qua, hắn ta đã thực sự giành được sự tôn trọng từ các yêu tu, nhưng ta không thể sát cánh cùng hắn ta khi nghĩ đến những linh thú đã lớn lên bên cạnh chúng ta, chúng không khác gì đồng đội với ta cả."
Ngự Nhã Dật nhìn Đạp Tuyết đang khẽ kêu rên, cảm giác nơi ngực thắt lại, hắn thì thào: “Đạo bất đồng, bất tương vi mưu*.”
(*Câu "Đạo bất đồng, bất tương vi mưu" (道不同,不相为谋) có nghĩa là "Đạo khác nhau thì không thể cùng nhau bàn mưu tính kế." Câu này xuất phát từ triết lý Khổng Tử trong Luận Ngữ, mang ý nghĩa rằng nếu hai người có quan điểm, lý tưởng, hay lối sống không giống nhau thì khó có thể hợp tác hoặc cùng nhau giải quyết vấn đề.)
"Chúng ta đã làm nhân tộc mất mặt rồi. Ta, với tư cách là sư huynh, đã không bảo vệ được Phùng sư muội cùng những linh thú xấu số kia. Sau khi trở về Nam Cảnh, ta sẽ tự nguyện trấn thủ Vạn Cổ Chi Sâm suốt một trăm năm để chuộc lỗi." Vẻ mệt mỏi hiện rõ trên gương mặt Vương sư huynh, hình bóng oai phong ngày nào giờ chẳng còn.
Hắn đưa tay vỗ nhẹ vai Ngự Nhã Dật, nhìn thoáng qua nhóm tu sĩ trẻ tuổi rồi cay đắng nói: “Ngự sư đệ, sư huynh và sư tỷ sẽ khởi hành khi mặt trời lên. Các ngươi ở Yêu Đô phải thật cẩn thận, không cần mong lập công, chỉ cần bình an trở về là tốt rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play