Sau khi tiễn "người con hiếu thảo" Du Trường An rời đi, ba người Du Ấu Du liền mang nửa bông hoa rách nát ấy đến tìm Ngưu trưởng lão.
Đáng tiếc, dù ông xem xét rất lâu nhưng vẫn không thể nhận ra đây là linh thảo gì.
Ngưu trưởng lão nhíu mày: "Bông hoa này chỉ còn lại vài cái cánh khô héo, nếu không nhờ dược hạp này phong ấn bảo quản, sợ rằng nó cũng đã mất sạch dược tính rồi. Ta cũng không tiện mở ra để kiểm tra kỹ."
"Đoán chừng linh dược này được tìm thấy trong Vạn Cổ Chi Sâm, mà trận pháp trên dược hạp này chỉ còn giữ được dược tính trong vòng nửa năm. Rừng sâu trong Vạn Cổ Chi Sâm chứa đầy những linh thảo kỳ lạ, đến Linh Dược Cốc cũng không biết đó là gì nên họ mới bỏ nó vào bảo khố linh dược tứ phẩm."
Nghe đến đây, trong lòng Du Ấu Du không khỏi nảy lên một suy đoán chẳng lành: "Vậy ý của người là nó có thể là một loại linh dược cao phẩm, nhưng cũng có khả năng chỉ là một loại linh dược cấp thấp hiếm gặp?"
Ngưu trưởng lão gật gật đầu.
Ngay lập tức, khuôn mặt nhỏ nhắn của Du Ấu Du xị xuống, trông giống như một kẻ mất trắng cả gia tài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT