Phía ngoài, các đệ tử Đông Cảnh và Nam Cảnh cũng đã bị thẩm vấn xong và đã chờ sẵn ở đấy. Khải Nam Phong và Tô Ý Trí bước lên hỏi: “Ngươi bị tra hỏi lâu như vậy, có phải họ nhắm vào ngươi không?”
Ngự Nhã Dật ở bên cạnh không nhịn được bật cười lớn: “... Ngươi nói nàng ta dễ bị bắt nạt như vậy sao?”
Du Ấu Du gật đầu rất nghiêm túc: “Đúng vậy, ngươi xem, ta yếu đuối như thế này, dễ bị bắt nạt lắm mà.”
Ngự Nhã Dật nghẹn họng, quyết định chuyển đề tài: “Người Bắc Cảnh nói muốn chúng ta ở lại Cực Tây Thành vài ngày. Nghe nói họ cố tình tạo ra sai sót trong việc tính điểm để kéo dài thời gian điều tra.”
Vì sự công bằng, việc tính điểm cần có sự tham gia của cả Tứ Cảnh. Bắc Cảnh cố tình trì hoãn nên không ai có thể rời khỏi đây được.
“Cứ ở lại thôi.” Du Ấu Du không mấy quan tâm, khẽ nhếch cằm nói: “Cực Tây Thành lớn thế này, chúng ta cũng được dịp chơi bời một chút.”
“Chơi bời cái gì chứ.” Ngự Nhã Dật có chút bất mãn: “Các trưởng lão của tông môn ta muốn mời các ngươi lên Thiên Cung Vân Chu để ngắm cảnh trong hai ngày.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play