Chợ đen của Cực Tây Thành khá khó tìm, không phải lúc nào cũng may mắn tóm được người đâm đầu đi xuyên qua tường.
Tô Ý Trí khuyến khích Khải Nam Phong: "Đi đi, giống lần trước, lấy linh thạch ép người ta mở miệng."
Khải Nam Phong thở dài: "Phụ thân ta vừa gửi thư nói dạo này ta tiêu xài không kiểm soát, định cắt tiền sinh hoạt của ta, để ta nếm lại cái khổ hồi nhỏ."
Du Ấu Du nhìn hắn bằng ánh mắt đầy cảm thông, trong đầu ngay lập tức hiện lên cảnh tượng Khải Nam Phong giống như nàng khi mới đến thế giới này: quần áo rách rưới, bữa đói bữa no, chạy đôn chạy đáo để kiếm sống.
Tuy nhiên, nàng vốn sống nghĩa khí, lúc trước đã ăn điểm tâm của Khải Nam Phong, giờ cũng nên trả ơn: "Không sao, lát nữa thuê sát thủ có lẽ sẽ dư ra vài chục khối linh thạch, ta chia cho ngươi một nửa."
Tô Ý Trí cũng gật đầu đồng tình: "Ta cũng đã tích góp được kha khá trong năm qua, sau khi gửi về cho phụ mẫu, vẫn còn dư hai mươi, ta chia cho ngươi hai khối linh thạch mua cơm ăn."
Khải Nam Phong khoanh tay trước ngực, dựa vào tường, tuy cảm động nhưng vẫn từ chối: "Thôi, không cần, phụ thân ta dù gì cũng là cha ruột, không thể để ta chết đói được."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play