Trong thạch thất, Du Ấu Du ngồi xổm trên mặt đất, cẩn thận dùng linh lực kiểm tra vết thương cho Yêu Hoàng.
Người đàn ông trung niên đang ngồi trên ghế đá tự nhiên đưa tay ra cho nàng. Du Ấu Du nhìn ông rồi suy nghĩ một lúc, sau đó cẩn thận lục trong túi trữ vật, lấy một viên kẹo ra đưa cho ông.
Yêu Hoàng cau mày, vẫn giữ nguyên tay chờ.
Du Ấu Du nhanh chóng cất túi trữ vật đi, cảnh giác nói: "Con cũng không còn nhiều đâu."
Yêu Hoàng nắm lấy viên kẹo, nhắc nàng: "Trước đây khi chẩn bệnh cho ta, chẳng phải con luôn phải nắm tay ta sao?"
"Đó là mấy đại phu ở phàm giới mới cần nắm tay để bắt mạch, con có thể dùng linh lực—"
Giọng Du Ấu Du đột ngột ngừng lại. Nàng chợt nhớ ra, trước kia khi Yêu Hoàng vẫn còn trong hình dạng sói lớn, mỗi lần cho ông uống thuốc, nàng đều phải nắm lấy móng vuốt to lớn của ông như thể đang dỗ dành Đạp Tuyết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play