Khung cảnh khi người thân gặp lại đầy cảm động (phiên bản giả trân): Nắm tay nhau, nước mắt lưng tròng.
Khung cảnh khi người thân gặp lại thực sự: Liếm móng vuốt xong thì lạnh lùng rời đi.
Trời dần sáng rõ, con Thiên Lang với bộ lông lộng lẫy ấy nhảy mình vào màn mây dày đặc và biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.
Cùng với sự biến mất của nó, luồng uy áp khiến người ta rét run cũng dần tan biến. Những người đang ngồi bệt xuống đất cuối cùng cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn, cơ thể họ giờ đã có thể cử động trở lại.
Bạch Ninh hít sâu một hơi, cố gắng lấy lại chút sức lực. Hắn khẽ gõ lên chiếc mai rùa bên cạnh, giọng khàn khàn: “Ra được rồi, Quy Thừa Hạng.”
Tiếng nói ồm ồm từ bên trong vỏ rùa vọng ra: “Được,” sau đó Quy Thừa Hạng rụt rè thò đầu ra. Xác nhận bên ngoài đã an toàn, hắn mới từ từ duỗi cả tứ chi ra.
Thấy hai người còn lại đang nhìn mình, Quy Thừa Hạng cười ngượng ngùng: “Thật hổ thẹn. Thủy tộc cử ta tới đây, ngoài lý do ta có thể ở ngoài nước lâu, còn vì... ta có cái mai rùa này.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play