Edit: Phụng
Beta: Phụng
Hai người mỗi người lên thuyền của mình. Thời Dư nhìn qua một cái, ba con cá hồng của cậu nuôi trong xô nước đã sắp tắt thở, chỉ còn một chút hơi thở yếu ớt. Cậu lập tức chuyển chúng sang xô đá để giữ lạnh, dù chỉ còn một chút hơi thở, giờ đặt vào xô đá cũng xem như đông lạnh khi còn sống.
Cậu tiện tay ném con ốc giác mới nhặt vào cái xô nước trống, rồi đặt lên trên một tấm khăn để tránh nước quá nóng khiến ốc bị nấu chín chậm do nhiệt độ tăng.
Thời Vượng gọi: "Anh Dư, đi thôi, chúng ta lên bờ nhé, đi ăn lẩu không?"
"Đi!" Thời Dư đáp lại, rồi cùng Thời Vượng lên bờ. Bên bờ có vài người bán hàng rong đứng dưới ô, nhìn chằm chằm vào những chiếc thuyền đánh cá qua lại. Hễ có thuyền đến gần cảng, họ liền chạy đến hỏi có hàng không. Thời Dư vốn nghĩ rằng Thời Vượng sẽ bán hết mẻ cá vừa bắt cho họ cho tiện, nhưng Thời Vượng lại xua tay nói: "Không bán, không bán! Đi thôi! ... Em quen một ông lớn, ông ấy vừa xem livestream của em. Ông ấy mua hết cái xô của mình rồi. Giờ mình đưa cho ổng, rồi đi ăn."
Thời Dư còn chưa kịp nói gì, Thời Vượng đã bổ sung: "Thuận đường mà! Xe em ở đằng kia, đi, lên xe em."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT