Edit: Phụng
Beta: Manerylin & Phụng
Cá voi sát thủ con liên tục chuyển đổi giữa vẻ mặt dữ tợn và cười, mặc dù trong mắt Thời Dư chúng đều chỉ là một biểu cảm — nhe răng và kêu “u u”, nhưng điều kỳ diệu là anh có thể rõ ràng phân biệt được cái nào là đe dọa và cái nào là nụ cười.
Cá voi sát thủ con chạm vào Thời Dư với một lực rất vừa phải, chỉ nhẹ nhàng áp sát, không đè anh đến mức không thở nổi hay làm gãy xương, thật kỳ diệu.
Thời Dư cười to, ôm chặt lấy đầu cá voi sát thủ con, hôn nhẹ lên mũi nó: "Suỵt suỵt suỵt—! Được rồi, nào, đừng đe dọa bé thứ tư nữa, theo ta lặn thôi nào!"
Cá voi sát thủ con nghiêng đầu, vì Thời Dư chạm vào nó mà vui mừng, thè lưỡi liếm mặt anh. Thời Dư nhanh tay chặn lại, vừa tránh né vừa cười: “Đủ rồi nhé—! Nếu em liếm nữa ta sẽ nổi giận đấy! Ha ha ha… tránh ra, tránh ra nào!”
“U—! Hú hú—!” Cá voi sát thủ con nhỏ kêu hai tiếng, không hiểu Thời Dư đang nói gì nhưng lại rất rõ ràng cảm nhận được niềm vui trong giọng nói của anh, nên càng cố gắng liếm Thời Dư hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT