Edit: Phụng
Beta: Manerylin
Lúc đêm khuya, Thời Dư tranh thủ bóng tối lẻn đến cảng. May mà anh nhanh trí và cẩn thận, vì sợ bị người thân nhận ra nên còn cố ý đội thêm một chiếc khăn trùm kín người —— kết quả là suýt nữa bị ngư dân đi ngang tưởng lầm là kẻ trộm lưới đánh cá, thiếu chút nữa bị tóm và đưa thẳng lên đồn công an.
Dù thế nào đi nữa, anh cũng đã kịp leo lên chiếc thuyền nhỏ yêu quý của mình, một đường thuận gió mà tiến thẳng về bè cá.
Mèo hệ thống ngồi chễm chệ ở đầu thuyền, trên cổ buộc một chiếc khăn quàng cổ sặc sỡ theo phong cách Punk, trên đầu còn đội một cặp kính râm lòe loẹt mà Thời Dư đã nhặt được từ trong ngăn kéo. Nhìn tư thế oai phong đó, cứ như thể nó mới là chủ nhân của chiếc thuyền nhỏ, còn Thời Dư chỉ là tên làm thuê đáng thương.
Thời Dư định vị trí của bè cá ở khu vực gần nơi giao nhau giữa biển gần và biển xa, nói chính xác hơn là hơi thiên về phía biển xa hơn. Khu vực này khá hẻo lánh —— mà một khi đã ra biển xa thì nơi nào cũng đều hoang vắng như vậy.
Vừa lái thuyền, Thời Dư vừa tự cười giễu: [ Này, nhãi con, chúng ta chọn vị trí xa như thế này, lỡ có ngày bão lớn nổi lên ngay trên lộ trình thì ta và ao cá của tui chẳng phải sẽ bay lên trời luôn sao? ]
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT