Edit: Phụng
Beta: Manerylin
Cá hổ kình có làn da khô nóng, hơi thô ráp khi chạm vào, không giống như Thời Dư tưởng tượng về sự mềm mại ẩm ướt. Điều này khiến anh biết rằng nó đã mắc cạn được một thời gian không ngắn. Anh thầm chửi thề trong lòng, nhìn quanh cũng không tìm được dụng cụ tiện lợi nào, đành phải cởi áo lót, làm ướt nó trong nước biển để lau người cho cá voi. Bên phía còn lại của nó, nhờ có sóng biển, tình hình có vẻ khá hơn một chút. Cũng may là bây giờ đang là ban đêm, nếu không với thời tiết này, cá hổ kình đã sớm bị nắng làm khô.
Cá hổ kình phát ra tiếng hí trầm thấp, dường như đang cảm ơn Thời Dư. Anh vỗ nhẹ lên mình nó để trấn an, hy vọng con cá voi không vì quá vui mà vẫy đuôi.
Hệ thống cũng góp ý: [Thời Dư, nhìn thử đáy biển xem có vấn đề gì không, tình huống này không ổn lắm.]
[Biết rồi.] Sau khi chắc chắn đã làm ướt đủ phần thân của cá voi, Thời Dư nhúng áo lót vào nước biển để hút thêm nước, rồi đặt lên mình nó. Sau đó, anh hít sâu một hơi, nhờ có đèn pha chiếu sáng, anh cúi đầu lặn xuống nước để kiểm tra.
Không mang kính bảo vệ mắt, nhưng may mắn là Thời Dư đã quen với việc mở mắt trong nước biển. Anh bám vào một mỏm đá ngầm để giữ cho mình không bị sóng cuốn đi. Do vị trí cá voi mắc cạn và sự giãy giụa của nó, nước xung quanh bị khuấy đục, khiến anh không nhìn rõ được gì.
Không còn cách nào khác, anh phải ngoi lên hít thở, rồi cố bám vào mỏm đá để xuống sâu hơn.
Nước nông thế này không đủ để cá hổ kình có thể nổi, nó nặng nề nằm ép sát xuống đáy. Thời Dư đưa tay vào khe giữa cơ thể cá voi và đáy biển. Có lẽ hành động này làm cá voi đau, nó kêu lên một tiếng và giật giật vây cá, vô tình đập mạnh vào eo của anh.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT