Hứa Dao không hề có gánh nặng trong lòng về chuyện ăn bám. Cô không ăn thì chỉ có lợi cho nhà chú hai, tốt xấu gì Hứa Vệ Đông cũng là cha ruột của nguyên thân mà. 
Hứa Dao thỏa mãn ham muốn buôn chuyện của mọi người, họ thấy vẻ nôn nóng trên khuôn mặt cô không phải là giả, chỉ cảm thán một tiếng rồi tỏa ra khắp nơi giúp cô tìm người. Chỉ có người nhà ông cụ Hứa là đứng ngây ra như phỗng ở đó. 
Tôn Diễm Phương vội vàng túm lấy Hứa Dao, bị dọa đến mức hoang mang lo sợ:
 "Hứa Vệ Đông thực sự bị bắt ư?" 
Hứa Vệ Đông làm việc ở thị trấn, tiền lương một tháng là bốn mươi ba đồng năm hào sáu xu, phần lớn đều chui vào túi tiền của nhà bọn họ. Nếu Hứa Vệ Đông ngồi tù, lại còn bị lục soát nhà, vậy nhà bọn họ ăn gì mặc gì bây giờ?
 Hứa Lan Hương không có tiền học đại học, Hứa Cương cũng không có tiền cưới vợ! 
Lưu Mai mấp máy đôi môi khô nứt, khuôn mặt lập tức tái nhợt. Tại sao có thể như vậy! Bà kết hôn với Hứa Vệ Đông đã mấy chục năm, Hứa Vệ Đông đối xử với bà không tệ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play