9.
Vì ta là một nha hoàn đã ký khế ước bán thân, lại nhập phủ từ nhỏ nên không cần phải xin phép về quê ăn Tết như những người khác. Dù sao đi nữa, ngoài vương phủ ra, ta cũng chẳng còn nơi nào để về, thế nên năm nào cũng bận rộn chuẩn bị cho gia yến ở phủ tướng quân. Khi lão gia trở về từ cung vào đêm ba mươi, lúc ấy chúng ta mới có thể dọn tiệc.
Tiểu thư luôn đối xử khoan dung với những hạ nhân được lòng nàng. Chúng ta, đám nha hoàn thân cận, không phải chen chúc cùng những người hầu khác, mà có thể bày một chiếc bàn nhỏ trong viện của tiểu thư. Tiểu thư còn thường ban cho chúng ta một số món ngon từ gia yến.
“Ngươi thật đúng là luôn theo sát bên tiểu thư.” Thiếu tướng quân nhìn thoáng qua ta, kẻ đang cúi đầu cung kính đứng phía sau tiểu thư.
“Ta thích, huynh quản được sao? Vừa nhỏ, vừa mềm, lại thơm. Chắc thiếu tướng quân có đào ba thước đất trong quân doanh cũng không tìm được một người như thế này.” Tiểu thư vừa nói vừa giật lấy một miếng vịt nướng trước mặt thiếu tướng quân.
Thiếu tướng quân định đáp trả thì phu nhân nhẹ giọng: “Lời của Lan Nhi tuy chưa thật thỏa đáng, nhưng con cũng nên nghĩ đến chuyện chọn lựa đối tượng phù hợp rồi.”
“Nhưng muội ấy cũng nên lập gia thất rồi! Cớ gì chỉ nhắc đến con!” Thiếu tướng quân có chút không phục.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play