5.
“Đại ca, huynh dẫn muội ra ngoài chơi đi mà!” Tiểu thư kéo tay áo Đại thiếu gia, bắt đầu làm nũng: “Muội có còn là muội muội yêu quý nhất của huynh không đây?”
“Nhà chỉ có mỗi mình muội là nữ nhi… có gì để so sánh đâu.” Đại thiếu gia vừa từ võ trường trở về, ngồi trong tiền sảnh cầm ấm trà uống nước.
Lão gia vừa đi chầu về, trông thấy vậy liền lên tiếng: “Con dẫn muội muội con ra ngoài dạo một chút đi, để nó khỏi phá hỏng hết đồ đạc trong nhà.”
“Ra ngoài quậy phá người khác thì cũng phải bồi thường thôi.” Đại thiếu gia đưa tay đỡ trán, nhìn muội muội đang chớp chớp đôi mắt long lanh nhìn mình, cuối cùng cũng đành chịu thua: “Trước khi ta đổi ý, mau đi thôi!”
Tiểu thư vui mừng khôn xiết, vội vã theo đại ca ra ngoài. Đi được vài bước, nàng quay lại kéo tay ta: “Mau đi thôi, thời gian quý như vàng, mà vàng cũng khó mua được niềm vui.”
Tiểu thư từ nhỏ đã hoạt bát, dễ thương, được lão gia yêu chiều. Phu nhân mỗi lần muốn phạt tiểu thư đều có lão gia can thiệp, khiến tính tình tiểu thư ngày càng bướng bỉnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT