Cung nữ quỳ rạp xuống đất, sợ hãi run run: “Xin nương nương bớt giận.”
Ta thở dài: “Đứng lên đi, ai gia chỉ hỏi thế thôi.”
Nàng cung nữ lí nhí: “Nương nương chẳng lẽ đã quên? Lúc trước tiên hoàng không màng lời can gián của người, quyết ý đưa bệ hạ ra chiến trường phương Bắc. Người và tiên hoàng vì thế mà tranh cãi, đến mức nương nương cũng tuyệt vọng, lại bị Quý Phi châm ngòi ly gián, mới khiến người đưa ra quyết định bất đắc dĩ ấy.”
Quả thật sống càng lâu, ta càng giải mã được nhiều bí mật hoàng gia. Từ góc nhìn của một người ngoài như ta, việc đưa Triệu Thừa Trạch – một kẻ nóng nảy, sát khí – ra chiến trường bảo vệ giang sơn thật là một quyết định sáng suốt. Chỉ tiếc rằng người đưa ra quyết định đó lại là cha ruột của hắn… nhưng có lẽ cũng không hẳn là cha ruột?
Nghĩ ngợi một hồi, ta mới sực nhớ, những kẻ trước giờ kìm kẹp tự do của ta từ cung nữ, thái giám đến đám quan lại, bây giờ lại mở rộng đến toàn bộ lê dân trong thiên hạ. Nếu ta cứ thế mà qua đời, để lại một bạo quân tàn phá giang sơn… thì cũng chẳng liên quan gì đến ta, đúng không?
Suy nghĩ đó khiến ta tỉnh ngộ, vấn đề cốt lõi là ta không phải nguyên chủ, vậy thì chỉ cần đem linh hồn nguyên chủ trở lại là được, hoặc ít nhất cũng có thể siêu thoát chính mình.
Ta đè nén cảm giác vội vàng trong lòng, giả vờ như tình cờ hỏi: “Ngươi có biết ngôi chùa nào nổi danh nhất trong thành không? Ai gia muốn đến đó cầu phúc cho tân hoàng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play