Ta Là Nông Dân

Chương 2: Bữa Tiệc Bất Đắc Dĩ


1 tuần


Mặt trời vừa ló dạng, ánh sáng buổi sớm len qua khe cửa sổ nhỏ trong căn nhà gỗ. Thiên Sa, hay còn gọi là "Nông dân vô địch" như hắn thường tự gọi mình, từ từ mở mắt. Hắn ngáp một cái dài, thoải mái đến mức... cả căn nhà rung chuyển. Từng tia bụi từ trần nhà rơi xuống, và bức tường gỗ kêu răng rắc. Hắn chẳng hề để ý, chỉ gãi đầu, ngái ngủ bước ra khỏi giường, thậm chí còn lầm bầm: “Sao hôm nay nhà lại ọp ẹp thế này nhỉ?”

Bước ra sân, hắn ném nắm thóc cho đám gà trong vườn. Một con trong số đó, con Phượng Cổ - huyền thoại cấp Đại Đế - nhìn hắn với ánh mắt tức giận, thầm nghĩ: "Tên phàm nhân này là ai mà dám xem ta là gà chứ? Ta là Phượng Cổ bất tử, đủ sức thiêu đốt cả chư thiên vạn giới!" Nhưng hắn vẫn thản nhiên, chỉ mỉm cười với con gà như thể đang trêu đùa nó: “Ăn đi, hôm nay có thêm nhiều thóc đó.”

Thiên Sa nhấc chiếc cuốc Long Tôn lên, chiếc cuốc vốn là một bảo vật vô giá, có thể san bằng chư thiên vạn giới chỉ trong nháy mắt. Long Tôn, linh hồn của chiếc cuốc, kêu oai oái: "Ta là Long Tôn, vượt qua tất cả các vị Chí Tôn, tại sao ta phải làm cuốc cho một tên nông dân chứ? Nếu thoát ra ngoài, ta sẽ tiêu diệt tất cả!" Nhưng Thiên Sa không nghe thấy gì, với hắn, đó vẫn chỉ là một chiếc cuốc cũ kỹ mà thôi. 

Hắn cười lớn khi bắt đầu công việc của mình. Không ai biết rằng, hắn đang nhầm tưởng mình đang sống ở một thế giới khác, ngoài Trái Đất. Thực tế, nơi hắn ở vẫn là Trái Đất, nhưng trong suy nghĩ của hắn, nơi này là một vùng không gian tách biệt, nằm ngoài sự hiểu biết của loài người.

Trong khi Thiên Sa bận rộn cày cuốc, cách đó không xa, có ba vị tu giả từ Vô Cực tông – một tông môn cực kỳ mạnh mẽ – đang rượt đuổi một con cáo nhỏ. Ba người này đều có cảnh giới Kim Đan, đủ sức gây chấn động trong giới tu chân. Con cáo kia không phải yêu thú bình thường, mà là một yêu thú nhỏ đang trên đường tu luyện, vốn đã đạt đến cảnh giới gần như bất tử.

Con cáo nhảy vọt qua cánh đồng của Thiên Sa, đôi mắt nó thoáng sợ hãi khi nhìn thấy hắn. Điều làm nó hoảng sợ không phải là việc bị ăn thịt, mà chính là cả khuôn viên ruộng của Thiên Sa đều tràn ngập đại đạo khí vận. Đây là loại khí vận chỉ xuất hiện xung quanh những người có sức mạnh vượt qua cả tiên đế. Tuy nhiên, Thiên Sa không hề biết điều này, và đối với hắn, con cáo này chỉ là một bữa ăn tiềm năng.

- "À, có thịt ăn rồi!" – Hắn cười vang, tiếng cười làm thời gian và không gian xung quanh ngưng đọng trong một giây ngắn ngủi. Thiên Sa nhanh chóng tóm lấy con cáo, dễ dàng như bắt một con gà nhỏ. 

Ngay khi hắn định đem con cáo về làm thịt, ba tu giả từ Vô Cực tông đã đến nơi. Họ nhìn nhau, rồi bước tới, cung kính nói với Thiên Sa:

- “Thưa tiên sinh, xin ngài hãy cho chúng tôi xin lại con cáo. Nó có giá trị lớn đối với tông môn chúng tôi.”

Thiên Sa nhìn họ, rồi cúi xuống nhìn con cáo. Hắn cảm thấy hơi khó chịu vì vừa mới bắt được bữa ăn ngon mà giờ lại có người đến đòi. 

- "Nhưng ta bắt được mà!" – Hắn gắt lên, giọng nói có chút tức giận nhưng lại khiến người ta cảm thấy... dễ thương.

Ba tu giả nhìn nhau, rồi nhẹ nhàng đáp: 

- “Vâng, tiên sinh bắt được, chúng tôi không dám tranh cãi. Tuy nhiên, xin tiên sinh cho phép chúng tôi đàm phán...”

Thiên Sa chợt nghĩ ra điều gì, hắn với tay ra phía sau, cầm lấy một mẩu gỗ mà hắn vừa tiện tay đục đẽo trong lúc rảnh rỗi.

- "Đây, ta đã khắc một dấu ấn Long Thần từ mẩu gỗ này. Các ngươi hãy nhận lấy, để ta vui vẻ. Ta rất coi trọng sự trao đổi công bằng." – Hắn đưa mẩu gỗ với dấu ấn lên trước mặt họ.

Ba vị tu giả nhìn mẩu gỗ trong tay Thiên Sa, họ ngạc nhiên trước sức mạnh của dấu ấn Long Thần trên đó. Đây không phải là thứ mà một người bình thường có thể tạo ra, thậm chí với cảnh giới của họ, việc chạm vào nó đã đủ khiến cơ thể họ run rẩy.

- "Vậy... chúng tôi xin nhận. Cảm tạ tiên sinh!" – Cả ba người cúi đầu, rồi vội vàng rời đi, mang theo sự sợ hãi lẫn kính trọng. Thiên Sa không nhận ra rằng mình vừa trao đi một món bảo vật cực kỳ quý giá. 

Hắn nhìn theo bóng dáng của họ, rồi cười lớn:

- "Thật tốt! Giờ thì mình có thể nấu một nồi súp thịt cáo rồi!" 

Chẳng mấy chốc, hắn đã nấu xong nồi súp lớn, mùi thơm lan tỏa khắp khu vườn. Hắn ngồi xuống, nhấm nháp từng miếng thịt yêu thú mà không hề biết rằng yêu thú này đã từng là kẻ thống trị một vùng lớn trong thế giới tu chân. Đối với Thiên Sa, đó chỉ là một món ăn ngon miệng sau một ngày làm việc vất vả.

Sau khi ăn xong, Thiên Sa thở dài đầy mãn nguyện. Hắn tự nhủ: “Sau khi ăn thịt yêu thú này, có lẽ mình sẽ khỏe mạnh hơn để làm ruộng tốt hơn. Phải bán thêm lúa để kiếm tiền mua dụng cụ mới thôi. Haha!”

Nhớ lại việc mình xuyên không đến đây, hắn bật cười. Cha mẹ hắn khi còn sống đã đặt cho hắn cái tên "Thiên Sa", nhưng đôi khi hắn tự nhầm lẫn về độ tuổi của mình. “Mình đã 35... à không, 32 tuổi chứ! Đúng rồi, mình chỉ mới 32 mà thôi, haha!”

Dù công việc có khó khăn, Thiên Sa vẫn không ngừng nỗ lực. Hắn cày cuốc từ sáng đến tối, cơ bắp trên người hắn ngày càng săn chắc và mạnh mẽ. Nhưng hắn không hề biết rằng, mỗi lần hắn vung cuốc xuống đất, cả không gian xung quanh đều run rẩy trước sức mạnh khủng khiếp ẩn chứa trong từng nhát cuốc đó.

Với Thiên Sa, cuộc sống nông dân vẫn tiếp diễn, nhưng xung quanh hắn, các thế lực mạnh mẽ từ Vô Cực tông đến yêu thú đều đã nhận ra rằng, người nông dân "bình thường" này thật ra không hề tầm thường chút nào. Sự bình dị của hắn chỉ là vẻ bề ngoài, ẩn sâu bên trong là một sức mạnh đủ để làm chao đảo cả thế giới.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play