Ta Là Nông Dân

Chương 1: Cuộc Sống Bình Yên


1 tuần


Trời vừa sáng, ánh bình minh từ từ nhô lên phía chân trời, mang theo hơi sương lành lạnh tràn ngập cánh đồng mênh mông. Gió nhẹ thoảng qua khiến những ngọn cỏ xanh mướt rung rinh, như hàng triệu bàn tay bé nhỏ đang vẫy chào ngày mới. Ở giữa không gian bao la đó là một căn nhà nhỏ làm từ gỗ thô sơ, bình dị. Hắn, một người đàn ông bình thường, sống trong ngôi nhà ấy. Hắn không nhớ mình đã xuyên không đến đây như thế nào, chỉ biết rằng, một ngày nọ, khi mở mắt ra, hắn đã ở trong một thế giới hoàn toàn xa lạ, với thân phận một... nông dân.

Hắn nhíu mày, đưa tay vuốt vuốt chiếc cuốc cũ kĩ mà mình đã cầm từ lúc đến đây. Đây không phải là chiếc cuốc bình thường, dù trông nó có vẻ đã bị thời gian làm hao mòn và hư hỏng. Nhưng sự thật là chiếc cuốc này, Long Tôn, là hiện thân của một con rồng ngoài tầm kiểm soát của mọi giới hạn, vượt qua cả Chí Tôn Đại Đế. Hắn không biết điều đó, và thậm chí nếu biết, có lẽ hắn cũng chẳng màng. Đối với hắn, thứ quan trọng nhất vẫn chỉ là cày bừa, trồng trọt và tận hưởng cuộc sống thanh bình. Không hề nhận ra sức mạnh ẩn giấu bên trong mình, hắn chỉ muốn sống một cuộc đời giản đơn.

Hắn xắn quần lên đến đầu gối, bước ra ngoài sân, nơi con gà mái đang mổ từng hạt thóc dưới gốc cây. Hắn lầm bầm:

- "Chết tiệt, lại đi phá vườn rau của ta nữa hả?" 

Đó không phải con gà mái bình thường mà người ta vẫn thường thấy trong làng. Con gà này thật ra là Phượng Cổ, sinh vật cấp Đại Đế, huyền thoại đã từng tồn tại hàng triệu năm trước, với uy lực đủ để chấn nhiếp cả chư thiên vạn giới. Nhưng đối với hắn, Phượng Cổ này chỉ đơn giản là một con gà mái, và hắn đã đôi lần nghĩ đến chuyện bắt nó vào nồi hầm để thưởng thức.

Tiếng róc rách của dòng nước từ ao nhỏ trong vườn vang lên, hắn ngước mắt nhìn. Ao đó không chứa những con cá bình thường. Ở đó có một con Long Thần, tổ tiên của tất cả loài rồng trong chư thiên vạn giới, sinh vật cấp Thiên Tôn, được xem là bá chủ của trời đất. Nhưng đối với hắn, đó chỉ là một con cá lớn, đôi khi hắn còn nghĩ nó sẽ ngon miệng nếu đem nướng lên.

Thế giới này, nơi mà hắn đang sống, không phải là Trái Đất. Nó là một không gian khác biệt, nằm ngoài tất cả các chư thiên vạn giới. Một nơi mà các cấp độ sức mạnh được phân chia từ thấp đến cao: người bình thường, lực sĩ, siêu nhân, tiên đế, đại đế, thiên tôn, thánh tôn, đế tôn, chí tôn, và cuối cùng là Chí Tôn Đại Đế. Tuy nhiên, hắn không quan tâm đến những thứ đó. Hắn nghĩ mình chỉ là một người bình thường, chẳng có gì nổi bật. Sức mạnh đối với hắn là một khái niệm xa vời. Hắn chỉ biết cày cấy, chăm sóc ruộng vườn và đôi lúc vào rừng kiếm chút thảo dược để buôn bán đổi lấy nhu yếu phẩm.

Những người dân trong làng thỉnh thoảng ghé qua mua nông sản của hắn, rồi rỉ tai nhau về một kẻ nông dân sống biệt lập, nhưng lại trồng được những loại cây tràn đầy sinh khí, trái cây to lớn và ngon miệng đến mức khiến người ta không thể không kinh ngạc. Họ không hiểu tại sao một người bình thường lại có thể làm được những điều kỳ lạ như vậy, nhưng hắn chẳng quan tâm đến những lời bàn tán. Hắn chỉ cười nhạt và tiếp tục công việc của mình.

Hắn còn có một chiếc cổng dịch chuyển, mở ra một lối đi duy nhất đến Trái Đất. Thỉnh thoảng, khi cảm thấy cuộc sống quá đơn điệu, hắn lại đi qua cổng đó, trở về thế giới cũ chỉ để... mua đồ. Những lần về Trái Đất, hắn thích cảm nhận sự quen thuộc của phố phường đông đúc, của những cửa hàng siêu thị với đủ loại hàng hoá tấp nập. Nhưng đối với người ngoài, hắn chỉ là một kẻ bình thường trong đám đông. Hắn không có siêu năng lực, không có uy lực của một siêu nhân hay đại đế. Đơn giản, hắn chỉ là một người nông dân, với đôi chút chán nản về sự bình thường của mình.

Trở về từ Trái Đất, hắn lại cầm chiếc cuốc Long Tôn, tiếp tục đào bới đất đai. Đối với hắn, đó chỉ là một dụng cụ nông nghiệp, không hơn không kém. Hắn không biết rằng nếu chiếc cuốc này đánh rơi xuống đất, nó đủ sức làm rung chuyển cả chư thiên vạn giới, và nếu hắn thực sự sử dụng sức mạnh của nó, không gì có thể ngăn cản hắn.

Ngày qua ngày, hắn sống trong sự thờ ơ với sức mạnh của mình, chỉ quan tâm đến những việc vặt vãnh như bắt con Phượng Cổ khỏi vườn, chăm sóc ao cá Long Thần, và trồng trọt những loại cây hiếm. Thế giới xung quanh có vẻ yên bình, nhưng ẩn sau đó là những biến động vô hình. Các thế lực hùng mạnh đang âm thầm chuyển mình, những cuộc chiến tranh quyền lực giữa các bậc chí tôn diễn ra khốc liệt ở các giới khác nhau. Nhưng tất cả đều không chạm tới hắn, không ai dám tiến vào không gian nơi hắn đang ở.

Trong thâm tâm, hắn luôn cảm thấy mình yếu đuối, bình thường, và không có gì đáng chú ý. Nhưng thực tế, sức mạnh của hắn đã vượt xa mọi giới hạn mà thế giới này có thể tưởng tượng. Chỉ cần hắn vung tay, Chí Tôn Đại Đế mạnh nhất cũng sẽ bị nghiền nát dưới chân hắn như một con kiến.

Buổi chiều hôm đó, hắn lại cầm cuốc đi ra đồng, bắt đầu ngày làm việc mới. Hắn cúi người xuống, đâm chiếc cuốc xuống đất với một lực nhẹ nhàng, nhưng từng lớp đất nứt toác ra như bị một cơn địa chấn xé toạc. Hắn ngạc nhiên nhìn chiếc cuốc, nhưng rồi chỉ cười khẽ:

- “Chắc tại đất này mềm hơn hôm qua.”

Hắn vẫn nghĩ mình chỉ là một người nông dân bình thường, sống cuộc đời bình dị và nhàm chán. Nhưng thực tế, hắn đã bước vào một hành trình mà ngay cả bản thân hắn cũng chưa nhận ra. Thế giới này, chư thiên vạn giới, và tất cả những sinh linh hùng mạnh nhất đều không biết rằng, kẻ nông dân vô danh kia lại chính là người có sức mạnh đủ để thay đổi cả vũ trụ.

Và rồi một ngày, hắn sẽ biết điều đó... nhưng không phải hôm nay. Hôm nay, hắn chỉ là một nông dân, với một con gà mái phá vườn, một con cá lớn trong ao, và một chiếc cuốc cũ kỹ.

Thế giới có thể biến đổi, nhưng đối với hắn, chỉ cần có ruộng đất và cuộc sống bình dị, là đủ.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play