Có lẽ hơi ấm từ lá thư trong ngực đã khiến lòng Thẩm Nam Chi dịu đi đôi chút. 
Bước ra khỏi Thẩm phủ, nàng cắn chặt răng, cố gắng kìm nén những giọt nước mắt đã sắp tuôn trào, rồi cuối cùng cũng thành công giữ lại chúng.
Thế nhưng, khi ngồi trên xe ngựa, Thẩm Nam Chi vẫn không thể hoàn toàn rũ bỏ nỗi phiền muộn vừa chất chứa trong lòng. 
Nỗi ấm ức và đau khổ bị dồn nén lâu nay chẳng hề vì nàng cố chịu đựng mà tan biến, chỉ ngày càng chất chồng, nặng nề đến mức nàng cảm thấy không thể gánh nổi.
Nàng khao khát có ai đó lắng nghe mình, khao khát được giãi bày. Đã nhiều lần nàng tự hỏi, nếu có thể trút bỏ một phần tâm sự, liệu lòng nàng có thanh thản hơn chăng?
Thẩm Nam Chi chậm rãi đưa tay vào trong ngực, lấy ra phong thư mà nàng trân quý. 
Trong bức thư này, nàng dùng những lời lẽ ngắn gọn và vụng về để kể với người bằng hữu phương xa kia về việc mình đã gả đi,như thể nàng chỉ muốn báo chút tin tức những thay đổi gần đây. Nàng lại không dám đề cập đến quá nhiều chuyện.
Phần vì nàng không biết nên bắt đầu từ đâu để kể về nỗi khổ tâm mình đang trải qua. 
Phần vì ngay cả việc viết lá thư đơn giản này nàng cũng phải nhờ vị tiên sinh ở ngoại ô viết giúp. 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play