Lục Nhiên rất thẳng thắn đáp: “Tất nhiên là giận.”
Cậu nói giận, nhưng trong mắt lại không hề có chút phẫn nộ, chỉ có một màu đen kịt.
Kỷ Mân khẽ nhíu mày, nhìn thẳng vào mắt cậu hồi lâu, mới hỏi: “Vậy tại sao không nổi giận?” 
Lục Nhiên nhún vai: “Ông chủ của tôi đã nhịn, tôi là nhân viên, làm gì có lý do để phát giận.”
Kỷ Mân trầm mặc không nói gì.
Thực tế là thương vụ hôm nay không quan trọng lắm, nếu không anh đã không chọn một nơi như thế này, cũng không đưa Lục Nhiên đi theo.
Còn việc giữ bình tĩnh trong đàm phán là thói quen của anh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play