Động tác của Lục Nhiên khựng lại, chăm chú nhìn vào người đối diện. Không biết có phải cậu nhạy cảm quá hay không, sao lời nói này có chút âm dương quái khí thế nhỉ?
Ngày nào cậu chẳng đến, sao lại bảo là hiếm khi?
Kỷ Mân có vẻ cũng nhận ra cảm xúc kỳ lạ này, ngừng lại một lúc, dùng giọng đều đều thêm vào: “Sao hôm nay rảnh rỗi vậy?”
“Hôm nay tiệm cà phê tan làm sớm một tiếng, tôi nghỉ một chút rồi sẽ đi ngay.” Lục Nhiên trả lời.
Cậu đưa Đại Hoàng ra ngoài để giải quyết việc vệ sinh. Lúc trở lại, cậu vừa vuốt ve Đại Hoàng vừa lén lút quan sát Kỷ Mân. Gương mặt của người ngồi sau bàn làm việc vẫn lạnh lùng như mọi khi, không thể hiện chút cảm xúc nào.
Nhưng Lục Nhiên có cảm giác rằng…người này hôm nay có chút không vui.
Thực ra, Lục Nhiên rất nhạy cảm với cảm xúc của người khác. Nếu không, kiếp trước cậu sẽ không vì gia đình nhà họ Thẩm mà làm biết bao nhiêu chuyện khiến bản thân phải chịu ấm ức như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play