Cậu thiếu chút nữa là vươn bàn tay Nhĩ Khang ra: Không anh bạn ơi, sao anh không vào báo một tiếng rồi mới để tôi vào chứ? Sao lại bỏ con giữa đường thế này? Cùng là người làm công có thể đồng tình với nhau một chút được không? Hự hự
Một mình Lục Nhiên đứng ngoài, do dự đặt tay lên tay nắm cửa, nhưng chỉ chạm nhẹ mà không xoay. Mũi chân đá vào những viên đá không tồn tại trên sàn đá cẩm thạch. Đá thật lâu, mới ngẩng đầu, hít sâu một hơi.
“Két két” đẩy cánh cửa ra một khe nhỏ.
“Lịch trình ngày mai giảm thêm một chút nữa.” Kỷ Mân đưa bảng kế hoạch cho trợ lý.
Khi nghe tiếng cửa mở, anh ngẩng đầu lên thì thấy một cái đầu lông xù nhô ra từ khe cửa. Đứa nhỏ đã cởi áo khoác bông, chỉ mặc chiếc áo hoodie trắng sữa, trông hơi mỏng manh. Mũ áo rơi xuống, những sợi tóc đen mềm mại vì tĩnh điện mà vểnh lên bốn phía. Giữa những sợi tóc đó, đôi tai trắng trẻo ửng hồng hiện ra, đôi mắt đen láy đầy cẩn trọng đang thăm dò căn phòng, giống như một chú chuột tham ăn đang lén lút vào hang mèo để trộm pho mát.
Ngón tay của Kỷ Mân hơi co lại, góc tờ lịch trình trong tay bị anh vo thành một nếp nhỏ khó nhận thấy.
Bốn mắt nhìn nhau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT